logo
REVIEW>> XINH ĐẸP
xinh-dep
Tìm truyện

XINH ĐẸP

Tác giả:

Quân Lai

Reviewer:

AI_Dã Quỳ

Độ dài: 73

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 273

Giới thiệu:

Quý Nhiêu là thiên kim duy nhất của nhà họ Quý giàu có ở Bắc Thành, xinh đẹp kiêu ngạo, được vạn người vây quanh, yêu thương và nuông chiều hết mực.

Người nắm quyền nhà họ Thương – Thương Ngôn Tân nho nhã lịch sự, tính tình ôn hòa đoan chính, tục xưng là quân tử khiêm nhường.

Hai người quăng tám sào cũng không tới.

Cho đến một ngày, Quý Nhiêu ở ngoài cửa phòng sách nghe được ba mình và vị mẹ kế vốn là con giáp thứ 13 kia bàn bạc sẽ chọn cho chị gái - người con riêng của bọn họ một mối hôn nhân môn đăng hộ đối. Rể hiền trong lòng ba và mẹ kế chính là người nắm quyền nhà họ Thương giàu đỉnh cấp tại Bắc Thành - Thương Ngôn Tân.

Vì muốn chọc tức người ba ngoại tình và mẹ kế, Quý Nhiêu quyết định sẽ tán đổ Thương Ngôn Tân trước khi hai nhà bàn bạc chuyện hôn nhân. Không ngờ rằng người đàn ông hào hoa phong nhã này cũng không dễ lừa, Quý Nhiêu tốn rất nhiều tâm tư thủ đoạn mới miễn cưỡng tán đổ anh.

Ba tháng sau, Quý Nhiêu nắm tay Thương Ngôn Tân về nhà, vừa vặn đụng phải người nhà họ Thương đang thương lượng chuyện hôn sự ở nhà họ Quý, bên cạnh chị gái con riêng có một người đàn ông đang ngồi, là đối tượng liên hôn mà chị ta sắp đính hôn.

Người đàn ông nhìn thấy Thương Ngôn Tân thì vừa mừng vừa lo, nhanh chóng đứng dậy chào đón, cung kính nói: “Chú, sao chú lại tự mình đến bàn bạc chuyện hôn nhân cho cháu?”

Quý Nhiêu: “...” Đối tượng liên hôn của nhà họ Thương và nhà họ Quý không phải là Thương Ngôn Tân sao? Sao lại biến thành cháu trai của anh rồi?

Thương Ngôn Tân như nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Quý Nhiêu, thản nhiên giới thiệu: “Thương Ngạn Khâm, cháu trai của anh.”

Quý Nhiêu: “...?”

Cho nên ngày hôm đó cô ở bên ngoài nghe trộm ba và người thứ ba kia bàn bạc, cứ gọi Ngạn Khâm, Ngạn Khâm, nói là Thương Ngạn Khâm chứ không phải là Thương Ngôn Tân!

Ngôn Tân (Yanjin) và Ngạn Khâm (Yanqin), cách đọc không khác lắm, nhà này đặt tên không thể đổi thêm mấy chữ phiên âm được à?

#Vì lãng tai mà tán nhầm người rồi, bây giờ chạy có kịp không?#

#Câu chuyện tình yêu bắt đầu từ đôi tai điếc#

Ban đầu, Quý Nhiêu có ý đồ mà tiếp cận Thương Ngôn Tân, Thương Ngôn Tân nhìn thấu vở kịch của cô, chỉ xem cô là bạn nhỏ ấu trĩ, dung túng cho việc cô chế tạo tình huống ngẫu nhiên gặp nhau hết lần này đến lần khác mà không vạch trần cô.

Sau này, tất cả mọi người trong giới Bắc Thành đều biết, bên cạnh Thương Ngôn Tân có một cô gái nhỏ được anh cưng chiều, nâng niu như đầu quả tim, cô gái nhỏ đó khá to gan, đêm trước khi Thương Ngôn Tân chuẩn bị cầu hôn đã chạy mất rồi.

Tiếp sau đó, Quý Nhiêu bị Thương Ngôn Tân bắt về, một tuần liền không thể đi ra khỏi phòng của anh.

Mỗi đêm tỉnh mộng, eo bị người đàn ông ôm chặt trong lòng, cô cũng hối hận mình không nên nhẹ dạ cả tin, tin tưởng trên thế giới này có quân tử dịu dàng như ngọc.

***

Bàn về gia thế, xuất thân lẫn tướng mạo, quả thực trời cao đã ưu ái cho Quý Nhiêu rất nhiều.

Quý gia ở Bắc Thành thuộc hàng tài phiệt bậc nhất, ba mẹ của cô cũng là cặp đôi được cả giới thượng lưu ngưỡng mộ. Là một người vừa xinh đẹp vừa tài giỏi, Quý Nhiêu nghiễm nhiên trở thành một mặt trăng nhỏ được các vì sao vây quanh.

Quý Nhiêu được yêu thương bảo bọc từ nhỏ, cứ ngỡ cuộc sống này toàn một màu hồng ngọt ngào. Nhưng hóa ra từ rất lâu về trước, trước cả lúc cô chào đời, gia đình của cô, ngôi nhà của cô, đã sớm chỉ còn lại vỏ bọc hào nhoáng bên ngoài, còn bên trong thì đã tan nát từ lâu. Con gái riêng của ba cô lớn hơn Quý Nhiêu hai tháng tuổi, truyền ra ngoài đã đủ thành trò cười cho người ta.

Sau khi ly hôn, mẹ đã dẫn Quý Nhiêu ra nước ngoài sinh sống. Cô ở Ý gần mười năm, vừa tròn hai mươi mốt thì được ông Quý gọi về nước để “đóng góp cho công ty gia đình”.

Ngay trong ngày đầu tiên về nước, Quý Nhiêu đã được nghe cái tên Thương Ngôn Tân tận hai lần.

Lần thứ nhất là khi nghe bạn thân giới thiệu, anh là người nắm quyền hiện tại của Thương gia, cái gì mà vừa đẹp trai ngút trời như minh tinh, vừa ôn hòa lịch sự như một quý ông. Có kiểu đàn ông nào cô chưa từng gặp qua, cho nên khi bạn thân hỏi cô thấy thế nào, Quý Nhiêu hờ hững thốt ra mấy chữ “không có hứng thú”.

Lần thứ hai là khi đứng bên ngoài phòng sách nghe ba và mẹ kế bàn bạc hôn sự cho Quý Tư Nhu. Nên biết Thương gia một tay che trời ở Bắc Thành, Quý gia gặp cũng phải nể mặt ba phần, vậy mà họ lại gạt đại tiểu thư là cô sang một bên để cho Quý Tư Nhu gả đi.

Nếu đây còn không phải thiên vị, thì như thế nào mới là thiên vị?

Hứng thú của Quý Nhiêu đối với Thương Ngôn Tân lập tức tăng vọt.

Trước giờ cô luôn được mọi người vây quanh, chưa từng một lần theo đuổi người khác. Cô có thể tấn công trực diện, nhưng khổ nỗi Thương Ngôn Tân lại quá mức khéo léo lịch sự. Anh không từ chối thẳng thắn mà tỉ mỉ lựa lời, giống như sợ làm cô tổn thương, nhưng mà dứt khoát gọn gàng đến mức đau lòng, không cho cô cơ hội phản bác.

Mỗi lần cô bày tỏ, Thương Ngôn Tân đều cười đáp không có kế hoạch yêu đương, bận rộn công việc, tuổi tác không hợp, suy nghĩ không hợp, tính cách, quan niệm không hợp.

Quý Nhiêu: “…”, có trời mới biết cô tán đổ anh thế nào.

Ngày Thương Ngôn Tân chấp nhận lời tỏ tình của cô, anh đã đưa ra một điều kiện.

“Tôi đã lớn tuổi rồi, không có thời gian để yêu đương chơi đùa như mấy người trẻ các em. Chấp nhận yêu tôi, thì phải lấy kết hôn làm mục tiêu lâu dài. Nhiêu Nhiêu, tình cảm của tôi không thể tùy tiện đùa giỡn được đâu. Tôi cho em một cơ hội, hiện tại quay đầu vẫn còn kịp.”

Trong một thoáng đó, trái tim của Quý Nhiêu bỗng nhiên hẫng mất một nhịp. Nhưng đã đâm lao thì phải theo lao đến cùng, vì vậy cô vẫn gật đầu đồng ý.

Lúc đó, cô nghĩ như vầy.

Chắc gì anh đã yêu cô hết đời này mà nghĩ đến việc kết hôn. Giới thượng lưu này đào đâu ra đàn ông chung thủy, chuyện tốt của ba cô vẫn còn đó, có đánh c hết Quý Nhiêu cũng không thể tin Thương Ngôn Tân sẽ yêu thương cô mãi mãi.

Sau khi phá hỏng hôn sự của Quý Tư Nhu, thú nhận mọi chuyện với anh rồi chia tay là được.

Nhưng mà mọi thứ dường như đã đi lệch ra khỏi quỹ đạo trong kế hoạch của Quý Nhiêu. Tưởng Minh Hiên về nước, Trần Vân Vi châm ngòi, hay cả việc Lâm gia ép hôn, bằng một cách nào đó lại khiến cho Thương Ngôn Tân phát giác ra sự thật sớm hơn cô nghĩ.

Quý Nhiêu nhắm mắt chờ anh bùng nổ, nhưng mà Thương Ngôn Tân lại chỉ thở dài, nói rằng mình không để bụng. Anh nói, không thể khiến cô yêu anh là do anh chưa đủ tốt, nếu như cô vẫn có ý muốn tiếp tục, thì anh cũng sẽ không ngại mà cố gắng thêm.

Quý Nhiêu xúc động muốn c hết mà không hề hay biết rằng.

Thương Ngôn Tân vốn luôn thẳng thắn, hầu như anh chưa từng nói dối ai bao giờ.

Nhưng khi anh bảo mình không để bụng, lại chính là đang nói dối.

***

Kể từ sau khi ba mẹ ly hôn, Quý Nhiêu đã không còn tin tưởng trên đời này còn có tình yêu đích thực nữa, cô không muốn kết hôn, chỉ muốn độc thân tự do cả đời. Kể cả Thương Ngôn Tân, sớm muộn gì thì cũng phải chia tay.

Mọi suy tính của Quý Nhiêu, thực ra lại đơn giản đến nỗi đều hiện lên trong mắt cô. Già đời như Thương Ngôn Tân, chỉ nhìn một cái cũng đủ hiểu rõ tất cả.

Cô là cô nàng không tim không phổi, mặc kệ anh yêu thương cưng chiều cô ra sao, lòng cô vẫn vững như bàn thạch không chút suy suyển. Năm lần bảy lượt lừa dối anh, lại hay sơ sài cho qua chuyện, đầy rẫy sơ hở khả nghi thế kia, vậy mà anh vẫn chưa từng có suy nghĩ buông tay cô.

Hai mươi chín năm cuộc đời, lần đầu tiên rung động đâu có dễ dàng gì. Chỉ vì đôi mắt trong trẻo lại quyến rũ vô ngần như hồ ly kia cứ mãi hướng về phía anh, từng câu em thích anh ngọt ngào như bôi đường, cùng nụ cười tươi đẹp hơn cả sao trời mỗi nhìn thấy anh, làm anh cứ lầm tưởng rằng mình chính là cả thế giới của cô, rằng cô vẫn luôn yêu anh tha thiết như những lời cô hay nói vậy.

Kỳ thực, mọi chuyện không đơn giản như anh vẫn nghĩ.

Đối với Quý Nhiêu, tình yêu của Thương Ngôn Tân giống như từng đóa bọt sóng xô vào vách đá vậy. Không hề rực cháy mãnh liệt, không có những lời đường mật, càng chẳng khiến trái tim cô rạo rực nóng nảy. Trái lại, sóng đã dùng sự kiên nhẫn vô bờ bến của nó để khiến đá chậm rãi vỡ tan, rồi theo năm tháng trầm lặng mà hóa thành lớp cát trắng mịn màng.

Thương Ngôn Tân không nói anh yêu em, nhưng hành động nào của anh cũng đều là yêu.

Anh dung túng, nuông chiều yêu thương cô, lần nào Quý Nhiêu chật vật đều có anh ở bên cạnh. Lúc ấm ức, chỉ cần một cuộc điện thoại, anh có thể vượt qua hàng ngàn cây số để đến bên cạnh cô. Lúc vui vẻ có anh ở bên, khi buồn bực ấm ức cũng có anh thay cô trút giận.

Tình yêu của anh không cuồng nhiệt như lửa, chỉ chậm rãi sâu lắng như rượu ủ lâu năm, dù nhiều đắng cay nhưng vẫn tỏa ra men say làm ngất ngây lòng người.

Trái tim của cô nào phải là đá, chỉ là cần thêm một chút thời gian để có thể mở lòng sau những tổn thương lúc trước, để toàn tâm toàn ý đón nhận anh, cùng anh thực hiện lời hứa bên nhau dài lâu.

Nhiêu Nhiêu, em đừng sợ. Chỉ cần anh vẫn còn ở đây, thì em sẽ không bao giờ phải chịu cô đơn một mình cả đâu.

Thế giới của anh chợt trở nên tươi sáng rực rỡ, đều là bởi vì đúng lúc gặp được em.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Kha Tử, Sấu - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN