
Tác giả:
Lâm Thuý Hoa
Reviewer:
AI_Lạc Tiên
Designer:
AI_Trường Xuân
Thể loại:
Cổ đại,
Cung đình hầu tước,
Cung đấu,
Tranh quyền đoạt vị,
Cưới trước yêu sau,
Hào môn thế gia,
Sạch,
Sủng Ngọt,
Nhẹ nhàng,
Ấm áp,
Thiên chi kiêu tử,
Duyên trời tác hợp,
HE
Độ dài: 115
Tình trạng: Hoàn convert
Lượt xem: 449
Lão gia tử Ninh Viễn hầu năm nay đã ngoài 70 tuổi, thân thể suy nhược theo thời gian. Thế nhưng, ông vẫn đang trấn giữ biên cương, hàng năm cầm quân đánh trận, chinh chiến sa trường chẳng có ngày nghỉ ngơi.
Mảnh đất Liêu Đông mùa hè gió cát nóng cháy, mùa đông băng tuyết lạnh lẽo, thật khiến người ta cảm thấy khó chịu, huống gì một người đã già như ông sao có thể chịu đựng nổi.
Vậy mà, Hoàng đế ở Kinh Thành vì sợ binh quyền trong tay Ninh Viễn hầu đang nắm giữ mà tìm mọi cách chôn vùi sinh mệnh ông ở nơi ấy. Dẫu cho trước đây ông đã lập nhiều chiến công như thế nào, từng năm tháng qua đã vì con dân bá tánh mà hao tổn sức khoẻ tinh thần ra sao.
Chung quy, trước quyền lực danh vọng, tất cả những thứ khác đều chỉ là quân cờ trên ván đấu tranh đoạt thảm khốc mà thôi.
Năm Ninh Viễn hầu ngoài 50 tuổi thì sinh được thêm một người con trai út, đặt tên là Quý Tùng. Vì vậy, hắn rất được mọi người trong phủ yêu thương chiều chuộng. Có lẽ vì thế mà tính tình hắn có phần kiêu ngạo ngông cuồng, phong lưu ham chơi lại chẳng thể làm nên chuyện lớn gì.
Nhưng mấy ai biết được, Quý Tùng là một kẻ che giấu tâm tư rất sâu và rất giỏi. Bởi vì dòng máu đang chảy trong người hắn là của Quý gia, nó luôn sục sôi những hoài bão khát khao về vị thế và chỗ đứng cho bản thân mình. Hắn nào có thể ngồi yên nhìn Hầu phủ đang dần rơi vào sự nghi kỵ của Hoàng đế và một ngày nào đó sẽ bị diệt vong kia chứ.
Thế nên, Quý Tùng luôn vờ rằng mình là một công tử chỉ có vẻ ngoài xuất sắc còn bên trong lại trống rỗng n gu d ốt đến mức nực cười. Chỉ có như thế hắn mới tránh được những mũi d ao sắc nhọn đến từ bậc thiên tử trên cao, ẩn mình trong Hoàng cung tráng lệ nguy nga, chờ cơ hội lật ngược tình thế, đảo đ iên hết thảy.
Vì vậy, trong một thoáng kinh diễm bắt gặp tiểu cô nương Thẩm gia là Thẩm Hoà, Quý Tùng đã nhanh chóng biến nàng thành một món trang sức xinh đẹp phô trương ngụy trang cho những âm mưu tính toán của mình.
Lúc ấy, chính Quý Tùng cũng không biết, Thẩm Hoà sau này sẽ là chiếc vảy ngược chí mạng của hắn, tuỳ thời có thể khiến hắn đau đớn đến mức nào. Bởi vì, trong trò chơi mà hắn đã giăng ra để trêu đùa, hắn lại là người đem trái tim mình đặt vào. Từ đấy, hắn chẳng còn đường lùi nữa. Mọi thứ, đã thoát khỏi sự khống chế và trượt dài trong vòng quay của vận mệnh.
***
Khắp thiên hạ vẫn đồn rằng, mối tơ duyên của Quý Tùng và Thẩm Hoà thật kỳ diệu. Một khoảnh khắc lơ đễnh lại đưa hai người đến với nhau. Như là định mệnh chú định, lại không ai ngờ, là do nhân ý chủ động sắp xếp.
Khi ấy, Quý Tùng rất cần một cái cớ để trở lại Kinh Thành, thực hiện kế hoạch vạch ra của mình mà không ai hoài nghi. Và Thẩm Hoà vừa hay lại có những điều kiện phù hợp cùng với hắn.
Vậy nên, Quý Tùng đã giả vờ nhất kiến chung tình, tim lạc nhịp trước Thẩm Hoà, không phải nàng thì không cưới. Thế là, cuộc hôn nhân của bọn họ được tác thành. Bởi vì, quyền uy của Ninh Viễn hầu phủ quá lớn, một hộ thương nhân bình thường như Thẩm gia, sao có thể từ chối được.
Cứ thế, Thẩm Hoà bị cuốn vào vở kịch của Quý Tùng mà không hay biết gì. Tất cả những gì hắn cho nàng thấy, từ lời nói đến hành động đều thể hiện tình yêu sâu đậm không vướng tạp niệm. Thẩm Hoà dần tin, cũng dịu ngoan đáp lại bằng tấm chân tình của mình.
Bởi nàng hy vọng, trong thời gian còn lại của bản thân, phu thê bọn họ có thể có được những phút giây ấm áp triền miên bên nhau. Để sau này khi duyên nợ hồng trần của nàng đã hết, cũng không còn gì hối tiếc nữa.
Thẩm Hoà, không còn sống được bao lâu.
***
Nếu nói về nhan sắc, chẳng mấy ai trong thiên hạ sánh bằng Thẩm Hoà. Nàng sinh ra đã rất đẹp, là nét đẹp kiều diễm rực rỡ, khiến người đối diện như đánh mất lý trí mà chìm đắm vào. Thế nhưng, thân thể của nàng lại quá mức suy yếu, sự sống lay lắt được tính bằng những ngày tháng mơ hồ trong vô vọng.
Khi còn ở Tô Châu, phụ mẫu rất thương yêu, nâng niu Thẩm Hoà như báu vật. Cho dù nàng yếu ớt nhu nhược chẳng còn bao nhiêu thời gian, họ cũng dốc hết toàn bộ những gì quý giá nhất của mình cho nàng. Vì thế, nếu không có biến cố xảy ra, định rằng nàng sẽ được gả cho một người xứng đáng, phần đời còn lại trôi qua trong bình yên.
Đáng tiếc, vì đố kỵ và ganh ghét mà những kẻ xấu đã bày mưu lập kế muốn chiếm lấy những điều tốt đẹp mà Thẩm Hoà đang có. Thế nên, nàng phải theo phụ thân đến Liêu Đông xa xôi dưỡng bệnh. Để rồi, bị công tử Quý Tùng nhìn trúng, rồi cuối cùng nối nguyệt hồng với hắn.
Dường như, mọi chuyện đã đổi thay hoàn toàn, nàng không thể chống đỡ.
Đối với cuộc hôn nhân này, Thẩm Hoà có đôi phần bối rối và ngượng ngùng. Bởi vì, bọn họ mới chỉ quen biết mà thôi. Và mọi thứ xảy đến quá nhanh, nàng vẫn chưa định hình được từng bước đi tiếp theo của cuộc đời mình.
Thế nhưng, Quý Tùng thật sự là một người phu quân tốt. Hắn luôn dùng sự quan tâm dịu dàng để đối đãi với nàng. Dẫu thế giới xung quanh đầy xa lạ thì nhờ có Quý Tùng mà Thẩm Hoà như vơi đi rất nhiều nỗi cô đơn lạc lõng. Có hắn, nàng cảm thấy an toàn và ấm áp đến kỳ lạ.
Phải chăng, đúng như những gì mà Quý Tùng đã nói, là hắn yêu nàng từ ánh mắt ban đầu. Cho nên, hắn mới có thể bao dung chiều chuộng và bảo vệ trân trọng nàng đến vậy.
Vì thế, Thẩm Hoà cũng cố gắng để dung nhập vào thế giới của Quý Tùng, muốn cùng hắn trải qua những tháng ngày trong hạnh phúc ngọt ngào.
Chỉ là, một mối hôn sự được đặt trong vở kịch toan tính, một sợi dây tình cảm được kết nối bằng bằng những ràng buộc dối trá, liệu rằng có đi đến cái kết viên mãn.
Quý Tùng không dự đoán được, Thẩm Hoà lại càng không rõ thực hư. Thế nên, khi sóng gió ập tới, đã khiến cho con thuyền tình của bọn họ chông chênh tan vỡ. Đến lúc này, Quý Tùng mới hoảng loạn nhận ra, hắn có thể mất đi Thẩm Hoà mãi mãi.
Hoá ra, Quý Tùng đã luôn yêu nàng thiết tha đến như thế. Yêu đến mức trong lần đầu tiên gặp gỡ, hắn đã chẳng thể dời được sự chú ý của mình trước nét xinh đẹp ngây thơ của nàng. Vậy mà, hắn lại ngu ngốc cho rằng, bản thân chỉ đang làm theo kế hoạch mà thôi. Và nàng là một phần trong đó, chẳng thể chi phối đến quyết định của hắn.
Thế nhưng, giờ đây Quý Tùng hối hận rồi. Chỉ cần nhìn thấy Thẩm Hoà chịu chút thương tổn đau đớn nào, trái tim hắn như bị ai đó vò nát rồi ném vào lửa đỏ. Nỗi đau âm ỉ lan tràn, thiêu đốt hắn trong mớ mông lung hỗn loạn, khổ sở giày vò không thôi.
Yêu nàng chỉ là trong thoáng chốc, lại khắc cốt ghi tâm chẳng thể quên được.
Từ đây, Quý Tùng nguyện chở che cho nàng cả đời. Vì thế, hắn giúp nàng điều dưỡng thân thể, giúp nàng chống lưng giải nạn, cho nàng lập thanh danh hiền huệ, cùng nàng bạch đầu giai lão không xa rời.
Vì vậy, bất kể là ai, chỉ cần có tư tâm với Thẩm Hoà, muốn chia cắt tơ duyên của bọn họ, Quý Tùng đều sẽ không ngần ngại diệt trừ tất cả. Thanh mai trúc mã, vị tiền hôn phu của nàng, đừng trách hắn tàn nhẫn. Bởi vì, nàng là trái tim của hắn, là chiếc vảy ngược trong lòng hắn.
Khi nàng cười, hoa xuân rực rỡ muôn màu. Khi nàng khóc, mưa tuyết nhuộm đầy đất trời.
Thế gian rối loạn, vương vấn bụi trần.
Thế nhưng, chỉ cần Thẩm Hoà ở đây, hết thảy với Quý Tùng đều là một mảnh dịu dàng quyến luyến.
“Ta không yêu thế gian tẻ nhạt
Mà chỉ say đắm hàng mi nàng
Nếu như nàng cũng có thời gian
Hãy cùng ta ngắm non ngàn thênh thang
Viết tặng nàng
Đôi ba vần thơ, vài lời thề hẹn
Bao đêm đằng đẵng, lắm lúc nhớ mong
Bóng lưng của nàng khiến ta thao thức đêm ngày
Viết tặng nàng
Ngọn gió đêm qua, ánh trăng đêm nay
Duyên tình kiếp trước, định mệnh kiếp này
Cùng nàng ngắm nhìn tuyết rơi đến khi bạc đầu.” *
_____
*: Trích bản dịch lời bài hát Ngọn gió đêm qua, ánh trăng đêm nay do Trang Kỳ Văn 29 thể hiện
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved