Tác giả:
Sơn Từ
Reviewer:
AI_Mộc Miên
Designer:
AI_Tịch Lam
Thể loại:
Hiện đại,
Hào môn thế gia,
Duyên trời tác hợp,
Phương tây,
Nghiệp giới tinh anh,
Nữ truy,
Nhất kiến chung tình,
Nhẹ nhàng,
HE
Độ dài: 97
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 85
Giới thiệu:
Rạng sáng sáu giờ
Lương Uyển đến Na Uy – nơi không một ai biết cô. Ban đầu cô chỉ định “mượn” chút gene Bắc Âu. Nhưng vào đêm cô đang tìm kiếm đối tượng tại quán bar, một người đàn ông châu Á điển trai bất ngờ lọt vào tầm mắt cô.
Men rượu giúp người ta thêm can đảm, Lương Uyển bước đến trước mặt anh ta.
“Xin hỏi, anh có bạn gái chưa?”
Anh ta hơi mất kiên nhẫn, đáp: “Chưa.”
“Anh có bệnh tật gì hay tiền sử bệnh di truyền trong gia đình không?”
Anh ta ngừng lại vài giây, ngẩng đầu lên nhìn cô: “Cũng không.”
“Anh không phải là người Trung Quốc đúng không?”
Anh ta cười nhạt, hỏi ngược lại: “Trông giống sao?”
Anh ta nói mình sống lâu dài ở Đức. Lương Uyển liền đánh cược sau này họ sẽ không bao giờ gặp lại.
Trong vòng hai tuần, cô tận dụng triệt để. Đến ngày về nước, cô để lại toàn bộ số tiền mặt còn lại cho anh ta và lặng lẽ rời đi.
*
Trở lại Bắc Kinh, Lương Uyển tiếp tục cuộc sống bận rộn, thỉnh thoảng nhớ lại đoạn ký ức như một giấc mộng.
Cô chưa từng nghĩ rằng mình sẽ lại gặp gương mặt đó một lần nữa.
Chu Lịch đứng bên cửa sổ, nhìn cô bằng ánh mắt nửa cười nửa không: “Cô Lương, 1000 Krone… có vẻ quá rẻ thì phải?”
“Tôi… tôi có thể trả thêm tiền.”
Bỗng nhiên cô nhớ ra trong mười ngày ở bên Chu Lịch, anh đã từng nói anh chưa bao giờ tha thứ cho sự lừa dối.
***
Nhưng sự lừa dối lại là cách bắt đầu câu chuyện của họ.
Nếu như nói cuộc đời mỗi người đều có những giây phút bốc đồng một cách có kiểm soát thì chuyến đi Na Uy đó chắc chắn là lần bốc đồng duy nhất của Lương Uyển.
Mỗi người sinh ra trên đời đều có một tính cánh khác nhau, có người vui vẻ hòa đồng, có người u ám nhạt nhẽo, có người bi quan, có người lạc quan, còn Lương Uyển là một người đứng lấp lửng ở ranh giới của người tính cách đối lập đó.
Lương Uyển lý trí và luôn biết bản thân cần gì, muốn gì, nên làm gì hay nhìn chung có thể miêu tả bằng hai từ đó là “an phận”. Cô sẽ không bao giờ gây phiền phức cho người khác, cố gắng tránh xa thị phi, làm tốt công việc của mình. Nhưng trái ngược với vẻ ngoài an phận đó, nhiều khi suy nghĩ của cô lại rất táo bạo.
Cô muốn yêu đương, muốn phát bực với những kẻ phiền phức, muốn nuôi một con thú cưng, muốn thoát khỏi sự kiểm soát của mẹ, thậm chí muốn nghỉ việc, nhưng cô lại chẳng làm gì hết.
Lương Uyển không thích sự cô đơn nhưng lại sợ các mối quan hệ thân mật, điều đó đã tạo nên một hàng rào ngăn cách cô với mọi người, hòa đồng với tất cả nhưng chẳng gắn bó với ai. Thật ra, trong lòng Lương Uyển luôn muốn có một người để yêu thương, có một mối liên kết thật sự thuộc về mình trên đời này. Vậy nên, Lương Uyển muốn có một đứa con.
Và điều đó đã khiến cô đưa ra quyết định xốc nổi nhất cuộc đời mình, đó là đến một nơi thật xa, một nơi mà không ai biết cô để tìm một “nguồn gen” chất lượng cho đứa con mà cô mong muốn.
Lương Uyển chọn Na Uy, còn đối tượng mà cô chọn, là một chàng trai trong quán bar HKOK. Anh là một người Châu Á, thay vì đến bar để vui chơi thì anh lại ngồi đó làm việc. Anh có hốc mắt sâu, sống mũi cao, đôi môi cuốn hút toát lên đôi chút lạnh lùng và dáng người vô cùng hoàn hảo. Thế là Lương Uyển bước tới bắt chuyện với anh.
Lee, chàng trai đó nói cô có thể gọi anh như vậy.
Lee quả là một người vô cùng phù hợp với nguồn gen mà cô đang tìm kiếm, nhưng anh lại có vẻ không hứng thú lắm với đề nghị của cô, anh nói “For one night không phải phong cách của tôi”. Đáng lẽ Lương Uyển đã từ bỏ ngay khi anh nói thế rồi, nhưng định mệnh kỳ diệu lại để cô bắt gặp anh ngay ngày hôm sau, thế là cô lại thử đề nghị với anh lần nữa.
Lần thứ hai anh nói: “Tôi không phải người tùy tiện.”
Tới lần thứ ba, câu trả lời của anh là: “Một khi bắt đầu với anh, em sẽ không có đường lui nữa.”
Đó chính là những ngày tháng vừa đầy lưu luyến vừa xen lẫn cảm giác tội lỗi không thể quên trong cuộc đời Lương Uyển. Cô đã trải qua một chuyến du lịch mười ngày cùng với Lee, cùng anh hoàn thành hành trình “Norway in a Nutshell”, đi ngắm cá voi sát thủ, đi săn cực quang. Dù sau đó cô đã làm kẻ “đào tẩu” nhưng hình ảnh chàng trai đã đưa cô ra khỏi mây mù, chạy tới bầu trời đầy cực quang đó sẽ tồn tại rất lâu trong tâm trí cô.
Chuyến đi Na Uy của Lương Uyển đã kết thúc một cách lén lút với tâm trạng áy náy khi bỏ lại Lee mà không một lời giải thích. Lương Uyển về nước, quay lại với cuộc sống hai điểm một đường từ nhà tới công ty của mình, trở về với con người vốn có, trông thì bình thản nhưng thật ra đang kiệt quệ từng ngày.
Lương Uyển chưa bao giờ nghĩ sẽ gặp lại Lee, cô chỉ cho rằng anh sẽ trở thành một dấu ấn trong cuộc đời cô rồi sẽ dần phai mờ theo năm tháng hoặc nằm phủ bụi đâu đó trong ký ức của cô.
Nào đâu có ngờ, vậy mà họ vẫn gặp lại nhau.
Nhưng lần này không phải do duyên phận hay định mệnh, mà chính do con người tạo nên.
…
Chu Lịch chưa từng tưởng tượng nếu ngày đó anh không chọn về nước, không chọn công ty của Lương Uyển làm đối tác, lựa chọn bỏ qua cô thì cuối cùng hai người sẽ như thế nào, có lẽ sẽ trở thành người dưng đúng như cô mong muốn chăng.
Sau này, rất nhiều lúc anh đã thầm thấy may mắn vì lựa chọn trở về nước của mình. Lương Uyển giống như một con nhím vậy, cái bụng thì mềm mại nhưng chẳng cho ai sờ, chỉ thích dựng lớp gai phòng vệ của mình lên với tất cả mọi người.
Mỗi lần cô làm loạn với anh đều thích uống rượu, là kiểu người mượn rượu làm càn điển hình. Nhưng anh lại thích con người cô, bị thu hút bởi cô gái trong ngoài chẳng giống nhau đó, chính cô gái đó lại là “20%” của anh.
Anh đã phải tốn rất nhiều thời gian để vượt qua được sự phòng bị và lớp gai của cô, để được cô cho phép bước vào căn nhà thuộc về cô, không gian riêng tư của cô, thế giới của cô. Nhưng anh vẫn chưa đủ hiểu cô, anh không hiểu gia đình, quá khứ và những nỗi đau của cô, nên anh đã để cô chạy mất một lần nữa.
Chu Lịch là người ghét sự phản bội và dối trá nhất trên đời này, nhưng Lương Uyển lại là ngoại lệ của anh, từ cả trước đây cho tới hiện tại, là người duy nhất nhất có thể khiến anh chịu thua trong cơn tức giận vì một câu than đau của cô.
Lương Uyển từng nói với anh thế này: Cô cảm thấy nếu mình gặp anh thời đại học thì cô cũng sẽ tỏ tình với anh, nhưng cô của thời điểm đó sẽ không thể nào có kết quả với anh được, và...
“Anh có từng nghe câu này chưa? “Yêu từ cái nhìn đầu tiên, trong một đời chỉ xảy ra một lần với một người”. Nếu khi ấy em đã dùng hết cơ hội đó, thì có lẽ ở Na Uy, chúng ta chỉ là những người lạ lướt qua đời nhau.”
Hai người không ngủ trên chiếc giường lớn mà chen nhau nằm trên ghế sofa, thế nhưng lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
Cơ thể Chu Lịch đủ lớn để ôm trọn lấy Lương Uyển, cô chỉ có thể cảm nhận được nhiệt độ, hơi thở của anh, và chỉ nghe thấy giọng nói của anh.
“Không đúng.”
Lương Uyển ngẩng đầu: “Cái gì không đúng?”
Chu Lịch nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
Gió chiều lay động ngoài cửa sổ, mưa lất phất rơi, ánh đèn vàng ấm bên sofa như thể quầy bar ở Oslo, thoảng qua hương rượu nhẹ mà Chu Lịch vừa pha cho cô.
“Anh nghĩ… anh sẽ yêu em hết lần này đến lần khác, và mỗi lần đều rung động như lần đầu gặp em.”
___
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Bông hồng có gai
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved