logo
REVIEW>> ÔN LẠI CHUYỆN NGÀY XƯA
on-lai-chuyen-ngay-xua
Tìm truyện

ÔN LẠI CHUYỆN NGÀY XƯA

Tác giả:

S Táp

Độ dài: 53

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 21

Nếu có ai đó hỏi Lý Miễn và Khương Lộc, ai là người yêu trước hay tình cảm của họ bắt đầu từ bao giờ thì có lẽ họ cũng chẳng trả lời được. Bởi lẽ bên nhau quá lâu, tình cảm cứ thế đong đầy thôi.

Thật vậy, Lý Miễn và Khương Lộc, có cả Ngô Thừa Thừa và Từ Chi Dương nữa, họ là những đứa trẻ lớn lên trong khuôn viên trường đại học. Khác với thành thị xô bồ, ở đây mọi người đều biết nhau cả, nghiễm nhiên những đứa trẻ ở đây cũng trở thành những người bạn chí cốt.

Từ nhỏ Lý Miễn đã rất quan tâm đến Khương Lộc. Ví dụ như có lần Khương Lộc bị chảy máu mũi, thế là từ đó, Lý Miễn luôn mang theo khăn giấy. Khi người xung quanh mình đồn thổi về cái là "tận thế năm 2000", Khương Lộc là người duy nhất Lý Miễn muốn gặp, vì “tớ sợ ngày mai… Nên tớ nghĩ mình cần đến gặp cậu.” Thậm chí trong những lần chia nhóm, Lý Miễn còn cố tình xếp cho anh và Khương Lộc vào cùng nhóm, nhưng chẳng lần nào thành công.

Có lẽ đến đây, mọi người sẽ đoán Lý Miễn và Khương Lộc sẽ thành đôi và có mối tình từ cấp ba lên đại học và đến khi cưới nhỉ? Nhưng không. Bạn biết đó, cuộc đời là muôn vàn những cuộc chia ly.

Bắt đầu bằng việc Từ Chi Dương chuyển đến thành phố lớn để học, cho đến việc Khương Lộc chuyển nhà. Căn cứ tụ tập của hội bạn chuyển hết từ chỗ này sang chỗ khác, cuối cùng những lần gặp mặt chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. Và rồi điều còn lại là những món quà tạm biệt, là mặt dây chuyền hình con nai của Từ Chi Dương và trang lưu bút của Lý Miễn với dòng chữ: Chúng ta lên Bắc Kinh học đại học.

Song lời hẹn này cũng không thực hiện được. Năm cấp ba, nhà Lý Miễn gặp chuyện, Lý Miễn phải theo mẹ, chuyển nhà và thi vào một trường cấp ba bình thường. Thời điểm đấy anh sa đọa vô cùng, hút thuốc uống r ượu bỏ học đánh nhau, lãnh đủ hình phạt mà vẫn không chịu học hành.

Và rồi chẳng ai liên lạc được với Lý Miễn nữa, ai cũng bảo Khương Lộc rằng: “Cậu ta không còn là người cậu biết ngày trước nữa, cũng không còn xem chúng ta là bạn. Cấp ba như thế, cậu ta thi đại học mới lạ.”

...

“Khương Lộc à, vì là bạn nên tớ mới nói cậu biết, nếu một thằng con trai muốn liên lạc với cậu thì đã liên lạc từ lâu, không chậm một ngày nào.”

Dẫu thế Khương Lộc chưa bao giờ từ bỏ, bởi cô nhận ra Lý Miễn như in dấu mọi nơi trong ký ức, khó lòng mà quên được. Cuối cùng, hy vọng cũng xuất hiện. Tài khoản Chu Miễn ở thành phố Tây Bắc bỗng đổi ảnh đại diện thành một chú nai. Rồi vài ngày sau, Khương Lộc gặp lại Lý Miễn.

Lý Miễn giờ đây đã thay đổi, đường nét góc cạnh hơn, và cũng trưởng thành hơn. Anh mở lời trước:

“Không nhận ra à?”

“Đã bao lâu rồi không gặp?”

Chỉ với hai câu hỏi, anh đã xóa hết bao năm tháng xa cách. Chỉ là dần dà, Khương Lộc phát hiện ra tật xấu lớn nhất của Lý Miễn là thích giấu giếm, tự giải quyết tự tiêu hóa, nếu không hỏi thì sẽ chỉ nói rất chung chung.

Có lẽ vì cuộc đời anh bị chia làm hai nửa khi đổi tên vào năm 16 tuổi. Trước đó, Lý Miễn là người bạn cùng lớn lên ở khu ký túc xá; sau này lại là Chu Miễn, anh là người lạc hướng trong bóng đêm.

Mãi đến khi gặp lại Khương Lộc, từ đó anh mới tìm lại được lối đi. Thế nên dự định tỏ tình sau 5 năm của Lý Miễn đổ vỡ hết, vì anh không đợi được. Bức thư đáng lẽ phải đọc trong năm 2014 lại được anh đọc vào năm 2009 kèm theo lời ngỏ: “Tớ đã nói rồi, tớ không xem cậu là bạn, chúng ta hãy thử một lần nhé?”

Câu nói của Lý Miễn như rẽ mây đen thái dương ló rạng, và Khương Lộc nhận ra rằng ngoài việc đồng ý, bản thân không có lựa chọn thứ hai.

Rồi đến năm 2014, Lý Miễn cầu hôn Khương Lộc tại trường cũ của họ. Khung cảnh quen thuộc, những bộ bàn ghế bé xíu và chàng trai lớn lên từ thuở mẫu giáo, Khương Lộc thấy may mắn khi đã cùng nhau trải qua quãng thời gian dài như vậy.

Cuối cùng, Lý Miễn thành công tóm được Khương Lộc. Họ quen biết nhau 28 năm, yêu nhau 12 năm, kết hôn 6 năm. Cả cô và anh đều từ từ học cách cởi mở bản thân, học cách truyền đạt cảm xúc.

Bắt đầu là những người bạn nâng đỡ nhau, rồi là người yêu sưởi ấm trái tim nhau, và cuối là người nhà thân thiết của nhau, không rời không bỏ.

***

“Ôn lại chuyện ngày xưa” ăn điểm ở lối kể chuyện cuốn hút, xen lẫn thực tại và quá khứ, đủ hấp dẫn để giữ chân người đọc tới câu chữ cuối cùng dù tình tiết không quá mới mẻ. Tuyến tình cảm chủ yếu tập trung vào giai đoạn đại học, cả Lý Miễn và Từ Chi Dương đều thẳng thắn với tình cảm của mình, nhưng tình bạn của họ vẫn luôn bền chặt, luôn quan tâm nhau như thói quen.

Ngoài ra, mình rất thích cách Lý Miễn luôn ủng hộ Khương Lộc, hồi nhỏ ủng hộ cô theo đuổi ước mơ, tới lớn thì ủng hộ cô học tiến sĩ. Vậy nên, ngại gì mà không đọc thử nhỉ?

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Qin Zồ

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN