logo
REVIEW>> NÚI XUÂN QUA MÙA TUYẾT
nui-xuan-qua-mua-tuyet
Tìm truyện

NÚI XUÂN QUA MÙA TUYẾT

Tác giả:

Trục Yêu

Designer:

AI_Tịch Lam

Độ dài: 75

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 417

“Tuyết lại rơi rồi.”

Mẫn Vãn luôn cảm thấy những lúc tâm trạng của cô không tốt thì bầu trời lại đổ tuyết. Âm u, lạnh lẽo và cô độc biết nhường nào.

Rõ ràng, tất cả những chuyện xảy ra hôm nay hoàn toàn không phải lỗi của một mình Mẫn Vãn. Nhưng biết làm sao được, khi cô chính là cái gai trong mắt người khác. Và họ luôn dùng đủ mọi cách thức để khiêu khích châm ngòi, biến cô thành ngọn lửa thiêu đốt mọi thứ, giúp họ đạt được kết quả mong muốn.

Kỳ thật, Mẫn Vãn rất thông minh. Cô hiểu hết những đổi thay xung quanh, kể cả những âm mưu dơ bẩn đang giăng ra chờ đợi cô nhảy vào. Thế nhưng, lần nào cũng như vậy, cô như phát đ iên lên được. Mà cũng đúng thôi, một người luôn phải sống trong sự thao túng, quan sát, bảo vệ nghiêm ngặt khắp nơi như Mẫn Vãn, đến mức cô không hề có một giây phút nào là của riêng mình thì sao có thể bình tĩnh, thờ ơ xem như không có gì được kia chứ?

Mẫn Vãn, chán ghét thế giới này, cũng chán ghét hết thảy mọi thứ.

Cứ thế, cô trở nên kiêu căng, tuỳ hứng, ngang bướng, mặc kệ đúng sai như thế nào chỉ làm theo ý thích của mình, bất chấp hậu quả ra sao.

Vậy nên, lần này Mẫn Vãn phải đối diện với một cơn khủng hoảng lớn. Trong buổi họp báo, tên phóng viên ác ý cứ liên tục nhắm đến những điều cấm kỵ của cô là gia đình và cái c hết bí ẩn của mẹ. Vì vậy, cô đã không kiềm được cảm xúc mà đập nát máy quay của hắn ta. Sau đó không cần nói cũng biết, tên cô xuất hiện khắp các mục trong hotsearch với muôn vàn tiêu đề xấu được gán vào.

Danh tiếng xuống cấp trầm trọng, không chỉ ảnh hưởng đến công việc hiện tại của Mẫn Vãn tại trường đang giảng dạy, còn khiến cho những bản hợp đồng công việc của cô có nguy cơ bị ngừng lại hay huỷ bỏ, mà số tiền bồi thường lại là con số khổng lồ.

Chẳng mấy ai chịu tin tưởng Mẫn Vãn, họ cho rằng cô ỷ vào tài năng điều chế hương thiên tài của mình mà không hề che giấu nội tâm á c đ ộc xấu xa. Lúc nào cũng là cô gây chuyện, đem lại rắc rối cho người khác.

Mẫn Vãn chẳng hề quan tâm đến những điều mà mọi người nói về cô chút nào. Bởi vì, cô còn nhiều việc cần phải làm và họ là cái gì mà muốn chi phối đến cuộc sống của cô kia chứ?

Nếu họ thử một lần đứng ở vị trí của Mẫn Vãn, hằng ngày chịu đựng bao nhiêu ánh mắt âm thầm tỉ mỉ dõi theo, lưu lại từng hành động của cô, cẩn thận bám theo cô qua mọi ngóc ngách nẻo đường. Ngay đến căn nhà của cô, có chăng cũng là một chiếc lồng giam hoa lệ đầy xiềng xích dối trá, chẳng có tự do. Khi đó, hẳn họ sẽ hiểu tại sao cô lại hành động như vậy.

Mẫn Vãn cho rằng bản thân đã tiếp thu và chấp nhận tất cả những điều ấy sau bao nhiêu năm nay rồi. Thế nhưng, cô vẫn không làm được. Nỗi tức giận, kích động và liều lĩnh trong cô như muốn phá rào mà ra, càn quét mọi thứ, cuốn tung nó rồi nhấn chìm xuống đáy biển.

Lý trí, chỉ là một lằn ranh, chẳng thể giữ được cảm xúc đang bộc phát của Mẫn Vãn.

Cho nên, Mẫn Vãn, là đoá hoa xinh đẹp tài năng nhưng lại chứa đầy gai nhọn và kịch độc, đừng nên chạm vào.

Quãng thời gian này, ai nấy đều chờ mong khoảnh khắc nữ hoàng Mẫn Vãn cao ngạo đánh rơi vương miện trên đỉnh đầu, bước hụt chân từ ngai vàng lộng lẫy xuống phàm trần khói bụi. Họ muốn xem thử, cô sẽ lấy cái gì ra để chống chọi với tư bản, với các thế lực đằng sau. Rồi họ hả hê cười chê cô gái ấy, cho thoả những ích kỷ ghen tỵ trong lòng.

Thế nhưng, chẳng ai ngờ được, Mẫn Vãn đang nắm trong tay con chủ Át quyền lực, làm đảo lộn toàn bộ những gì đang diễn ra. Bởi vì, chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi khi ai nấy đều tưởng rằng sự nghiệp của cô đang đứng ở bờ vực tàn lụi sụp đổ thì kết quả ngược lại. Và quan trọng hơn hết là tin tức kết hôn của Mẫn Vãn và nhân vật quyền uy nổi tiếng nhất Tân Thành được truyền ra rộng rãi.

Mọi người đều không thể giải thích được, người đàn ông lạnh lùng nghiêm nghị như ngài Mặc sẽ đem lòng yêu thích cô gái kiêu ngạo khó thuần như Mẫn Vãn ư.

Không ai biết chuyện gì đang xảy ra, đến Mẫn Vãn cũng mông lung mơ hồ trước duyên phận này.

Chỉ là, từ nay, Mặc Cảnh Uyên sẽ chính thức bước chân vào thế giới của Mẫn Vãn, dự rằng, anh sẽ làm xáo trộn tất cả trong cô.

***

Nhắc đến Tân Thành, mấy ai mà chưa nghe qua cái tên Mặc Cảnh Uyên. Anh sinh ra trong một gia tộc lớn tồn tại lâu năm, căn cơ rất vững chắc và quyền lực không ai sánh bằng. Thế nên, ngay từ ban đầu, anh đã được định trước là người thừa kế sáng giá. Thế nhưng, Mặc Cảnh Uyên lại lựa chọn con đường của riêng mình, cùng bạn xây dựng nên một đế chế hùng mạnh thuộc về bản thân.

Chung quy, cho dù không có sự hậu thuẫn từ gia đình, Mặc Cảnh Uyên vẫn có thể thành công, chỉ là nó đến muộn hơn một chút mà thôi. Bởi vì, anh thật sự xuất sắc tài giỏi hơn người.

Mặc Cảnh Uyên từ trước đến nay chỉ quan tâm đến công việc, hàng ngày đều vùi mình ở công ty và những chuyến công tác dài. Tính cách anh lạnh lùng trầm ổn, dẫu đứng trước sóng to gió lớn đều chưa từng mảy may hoảng loạn hay run sợ. Dường như, thời gian và sự giáo dục nghiêm khắc đã rèn luyện nên một Mặc Cảnh Uyên trầm tĩnh uy nghi đến vậy.

Thế nên, khi mọi người trong nhà thấy Mặc Cảnh Uyên đưa Mẫn Vãn về nhà giới thiệu là bạn gái và chuẩn bị đăng ký kết hôn thì đều bất ngờ vô cùng. Cả hai quen nhau nửa năm mà anh chẳng để lộ chút thông tin nào, đúng là giấu quá kỹ.

Thế nhưng, thật ra tất cả đều chỉ là một màn kịch, một bản hợp đồng hôn nhân được thoả thuận từ hai phía là Mặc Cảnh Uyên và Mẫn Vãn. Giữa họ không có nền tảng tình yêu, lại chẳng hề có những mẩu chuyện tình cảm tốt đẹp như đã kể cho mọi người.

Với một người như Mặc Cảnh Uyên thì anh không hề thiếu cách để khiến cho bố mẹ yên lòng mà không cần tìm bất kỳ cô gái nào để giả vờ kết hôn cả. Thế nhưng, anh vẫn đặt cược vào Mẫn Vãn và muốn cùng cô diễn chung vở kịch này. Có lẽ, ngay từ khi bắt đầu, anh đã có tư tâm. Chỉ là, anh chưa nhận ra mà thôi.

Ấn tượng của Mặc Cảnh Uyên về Mẫn Vãn chính là một cô gái mà cho dù chỉ thoáng nhìn qua cũng sẽ bị vẻ đẹp rực rỡ của cô làm cho choáng váng, tiếp đến là khí chất trên người cô, vừa lạnh nhạt độc đáo lại mang phần bí hiểm quái gở. Mọi thứ, như hoà quyện lại với nhau, khiến anh chẳng thể dời mắt.

Thế nên, chỉ đôi lần gặp gỡ, Mặc Cảnh Uyên đã muốn cùng Mẫn Vãn bước vào một cuộc hôn nhân với các ràng buộc đôi bên cùng có lợi. Lúc đó, anh nào có biết, sau này mình sẽ đem cả trái tim và toàn bộ tình yêu vào ván bài hôm nay, rồi cứ thế dành hết cho Mẫn Vãn. Bởi vì, anh đã rung động mất rồi.

“Có anh ở đây, em không cần lo lắng điều gì, mặc kệ em làm sai cái gì, anh đều sẽ giúp em che giấu.”

“Cho dù em gây ra rắc rối lớn đến đâu anh đều có biện pháp thay em hoà giải.”

Vì vậy, Mẫn Vãn, em đừng sợ hãi, cũng đừng khóc. Anh biết, quá khứ là vết thương không thể phai mờ trong ký ức của em với một người cha quá mức kiểm soát tàn nhẫn, một người mẹ cuồng đ iên tàn bạo. Cả hai đã biến thiên thần nhỏ của họ phải mang trên vai đôi cánh với nhiều vết xước, chẳng thể bay lượn tự do trên bầu trời.

Thế nhưng, Mẫn Vãn, hãy tin anh. Anh sẽ đưa em đi qua vùng đất tăm tối ấy và tiến về ánh sáng. Bởi vì, dẫu thế giới này có đáng ghét đến mức nào cũng còn có anh, dịu dàng ôm lấy em, chở che cho em cả quãng đời sau này, mãi mãi.

Mẫn Vãn, núi xuân qua mùa tuyết, cầu vồng sau cơn mưa.

Còn em, là món quà quý giá nhất mà anh có được trên cuộc đời.

_____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Lạc Tiên

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viế

BÌNH LUẬN