logo
REVIEW>> KHI ANH CHẠY VỀ PHÍA EM
khi-anh-chay-ve-phia-em
Tìm truyện

KHI ANH CHẠY VỀ PHÍA EM

Tác giả:

Trúc Dĩ

Reviewer:

AI_Dã Quỳ

Độ dài: 66

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 96

Yêu thầm giống như một hạt giống đã gieo vào lòng Tô Tại Tại trong một buổi chiều mưa rơi rả rích, giữa bầu không khí bí bách của quầy đồ ăn vặt đông đúc khiến cô không thể thở nổi.

Rồi cô trông thấy Trương Lục Nhượng, thấy anh chạy từ phía ngoài cổng trường vào mà không mang ô. Bấy giờ đã xong tiết hai nên cô cho rằng anh trốn học, còn lẩm bẩm một mình rằng: “Đồ ngốc, tớ mà là cậu thì đã chẳng đi học rồi.”

Mặc dù đã cố hạ âm lượng nhưng từng câu từng chữ vẫn lọt vào tai Trương Lục Nhượng, khiến anh không kìm được mà liếc cô một cái. Chỉ với một cái liếc mắt đó, Tô Tại Tại đã nín thở, mặt đỏ bừng, tim đập lệch nhịp, tay chân luống cuống không biết nên làm gì cho phải.

Khương Giai vẫn hay thường nói cô là cái đồ ấu trĩ, vô tư đến mức không thể vô tư hơn được nữa. Nhưng cô ấy làm sao có thể ngờ được rằng, cái đồ ấu trĩ vô tư đó đã biết yêu, hơn nữa còn là yêu từ cái nhìn đầu tiên, tương tư đến mức ngẩn ngơ, đêm ngày chỉ vắt hết óc suy nghĩ xem làm thế nào để có thể gặp lại anh.

Về phần Tô Tại Tại, trước giờ cô vẫn luôn rất tự tin vào bản thân. Xinh đẹp này, học hành tạm ổn này, gia cảnh khấm khá này, còn vui tươi hoạt bát tốt bụng hòa đồng nữa này, đúng là kiểu người người gặp người thích mà.

Kể từ sau khi gặp Trương Lục Nhượng, cô mới phát hiện ra mình có vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề không-hề-nhẹ một chút nào.

Vì để tạo ấn tượng tốt với anh, cô đã cố ý đọc thật to công thức Vật lý thức trắng đêm để học ngay trên hành lang, lúc về lớp mới biết đã đọc sai đơn vị.

Cũng là vì để tạo ấn tượng tốt với anh, Tô Tại Tại đã lôi đề Hóa học ra làm, còn lẩm nhẩm cả bảng tuần hoàn Mendeleev, làm xong mới biết đã đọc ngược thứ tự.

Đó là chưa kể còn biết bao nhiêu lần miệng nhanh hơn não, kích động trước nhan sắc nghịch thiên của Trương Lục Nhượng mà buột miệng thốt ra những câu khiến cô xấu hổ muốn chui ngay xuống đất. Nhưng rồi lại tự nhủ, không được, Nhượng Nhượng đẹp trai thế này, nếu cô không mau chóng vồ lấy thì sẽ có người khác chiếm mất.

Ngay cả Khương Giai cũng không thể ngờ tới việc lớp da mặt Tô Tại Tại lại dày đến như vậy. Cô hay theo sau Trương Lục Nhượng, líu lo như chim hót, suốt cả buổi chỉ thấy anh “ừ” vài tiếng rồi im lặng. Vậy mà cô lại như được tiêm thêm máu gà, càng theo đuổi càng hăng say, càng lúc càng to gan, mặc kệ vẻ ngoài lạnh lùng của anh mà tiến công tới tấp.

Cũng không thể ngờ được rằng một Tô Tại Tại vốn hay cả thèm chóng chán lại kiên trì được tới như thế. Chỉ vì để cho Trương Lục Nhượng đồng ý kết bạn WeChat, cô đã chăm chỉ ôn Vật lý Hóa học để lọt top của lớp.

Đối với cô, lời hứa của anh còn đáng giá hơn cả ngàn vàng, là con đường duy nhất mà cô có thể bước đi, vì đại nghiệp, vì tương lai, vì gen của con cái đời sau, Tô Tại Tại này không gì là không thể làm được.

Trong bất cứ câu chuyện tình yêu nào, yêu và được yêu bởi cùng một người luôn luôn là kết quả ngọt ngào mỹ mãn nhất.

Suốt những năm tháng thanh xuân tươi đẹp của mình, Tô Tại Tại đã chẳng hề ngần ngại mà dốc hết sức chạy theo Trương Lục Nhượng. Cô không xấu hổ, lại càng không hối hận, để đến sau cùng có thể hái lấy quả ngọt trên cành cây mọc ra từ hạt giống đã gieo vào lòng cô trong buổi chiều mưa hôm nọ.

Hai tai Trương Lục Nhượng đỏ bừng, rõ ràng là ngượng muốn c hết nhưng vẫn phải thừa nhận rằng anh thích cô.

Nếu không thì đã chẳng chịu đựng cái tính hâm hâm dở dở của cô tới tận giờ phút này.

***

Tất cả mọi người trong trường đều biết, nam thần Trương Lục Nhượng của lớp 10/1 là đóa hoa lạnh lùng trên đỉnh núi tuyết, lúc nào anh cũng thích ở một mình, không cần thiết thì không bao giờ mở miệng.

Tất cả đều là do gia đình của anh mà ra.

Trương Lục Nhượng cũng từng là đứa con được bố mẹ hết mực yêu thương, cho đến khi Trương Lục Lễ ra đời. A Lễ thông minh vượt trội, sinh sau đẻ muộn nhưng nhanh chóng học vượt cấp để vào cùng lớp với anh trai mình. Kể từ đó, mọi người không ngừng so sánh hai người họ với nhau, ngay cả bố mẹ cũng không buồn che giấu đi sự thiên vị dành cho người em.

Trương Lục Nhượng bị điểm thấp, bố mẹ sẽ bảo anh nhìn A Lễ mà học theo.

Trương Lục Nhượng không hiểu bài, bố mẹ sẽ nói anh đi hỏi A Lễ.

Sự vô tâm ấy đã vô tình tạo thành lớp vỏ bọc lạnh lùng che giấu nội tâm đầy tự ti của Trương Lục Nhượng, giúp anh tránh được không ít những tổn thương ở bên ngoài, nhưng đồng thời cũng đã lấy đi mất khả năng nhìn nhận ưu điểm của chính bản thân anh.

Mãi cho đến sau này, Trương Lục Nhượng vẫn không thể nhớ rõ được ngày đầu tiên gặp được cô. Anh chỉ nhớ hình bóng của một cô gái cầm ô chậm rãi ngước lên, đôi mắt long lanh nhìn thẳng vào anh.

Ánh mắt ấy như đang nhắc nhở anh rằng, ngọn đuốc thắp sáng cuộc đời anh đã tới.

Đó là Tô Tại Tại, món quà quý giá nhất mà tạo hóa đã từng ban cho Trương Lục Nhượng.

Chẳng biết từ lúc nào, Trương Lục Nhượng đã dần trở nên quen thuộc với giọng nói của cô, mỗi ngày đến trường không được nghe cô nói liền bất giác thấy thiếu thiếu cái gì đó. Anh không thể đoán trước được cô đang nghĩ gì trong đầu, đôi lúc phát ngôn khiến anh thật sự rất cạn lời, nhưng không thể phủ nhận việc Tô Tại Tại rất biết cách khen ngợi người khác.

Người khác nhìn vào thứ hạng của Trương Lục Nhượng mà phán xét, chỉ có Tô Tại Tại khen anh tiến bộ hẳn ba bậc, trong khi cô chỉ lên có hai bậc mà thôi.

Đôi mắt của cô như thể biết nói, từng lời từng lời đều khiến tim anh đập rộn ràng, lâu dần cũng đã ngầm thừa nhận những lời cô nói như một bản năng, bao gồm việc anh đẹp trai, anh tài giỏi, trên đời này không có ai tốt bằng anh, và cả việc cô sẽ mãi mãi cưng chiều yêu thương anh.

Sự xuất hiện của Tô Tại Tại đã khiến cho lớp vỏ bọc của anh xuất hiện một vết nứt, sau đó dần dần vỡ nát, để lộ ra nội tâm vốn luôn khao khát được yêu thương được cất giấu ở bên trong bấy lâu nay.

Thực ra, Trương Lục Nhượng không phải là một người lạnh lùng. Anh chỉ là ít nói, chỉ là không biết cách thể hiện ra bên ngoài mà thôi. Ngay cả khi thế giới đối xử bất công với anh, anh cũng chỉ biết đem hết thảy những thận trọng cùng dịu dàng ra để trả lại cho thế giới, chưa từng oán trách ghen ghét bất cứ ai bao giờ. Tô Tại Tại biết tất cả những điều đó, vì thế anh chưa bao giờ ngừng cảm kích và yêu thương cô.

Anh dùng sự kiên nhẫn bao dung của mình đối đãi với mọi người, lại chỉ tình nguyện dành trọn những phần tốt đẹp nhất cho thế giới của riêng anh. Anh muốn cho cô một tương lai tươi sáng, cô lại nói mình cam tâm chịu khổ cùng anh.

Đối với Trương Lục Nhượng và Tô Tại Tại, tình yêu chưa bao giờ là một trò chơi, cả những lời hứa giữa hai người họ càng không có câu nào là nói suông nhất thời cả.

Vì Trương Lục Nhượng, Tô Tại Tại đã chấp nhận thay đổi toàn bộ những thói quen của mình. Mỗi ngày cô đều chỉ ăn một cái thạch, mỗi ngày đều thức trắng đêm giải đề, đã nhiều lần lo nghĩ trăn trở vì nỗi sợ không thể học cùng trường đại học với anh.

Cô vốn là một người suy nghĩ đơn giản chẳng có chí hướng gì to lớn, nhưng vì anh mà đã cố gắng hết mình để tiến về phía trước, chạm đến ước mơ, sống một cuộc sống mà trước kia cô chẳng dám nghĩ tới.

Vì Tô Tại Tại, Trương Lục Nhượng đã cứng rắn đối chọi với bố mẹ, bất chấp tất cả để sửa lại nguyện vọng, tất cả đều là vì có thể ở gần cô hơn. Anh vốn lầm lì ít nói, không biết thể hiện cảm xúc của bản thân, lại cố gắng học cách bày tỏ mọi suy nghĩ của mình, học cách chủ động để cho cô cảm giác an toàn khi mối quan hệ của họ bước vào giai đoạn xung đột leo thang.

Từ những việc nhỏ nhặt như đưa kem chống nắng, chịu phạt cùng nhau, hẹn gặp nhau mỗi khi tan làm, cho đến những việc lớn lao như học cách trưởng thành, nhẫn nhịn, chấp nhận và trở thành phiên bản hoàn hảo hơn của chính mình.

Từ năm mười lăm tuổi cho đến năm hai mươi tư tuổi, từ sân trường bước vào lễ đường, từ áo đồng phục đến bộ váy cưới.

Và câu chuyện cuộc đời còn đang dang dở ấy, đang chờ chúng ta cùng nhau viết tiếp.

Tại Tại, cảm ơn em vì đã lựa chọn, ở bên và chưa bao giờ bỏ rơi anh. Nhưng liệu em có biết không, cuộc hành trình này chưa bao giờ chỉ có một mình em bước đi cả.

Bởi vì anh cũng đang nỗ lực từng ngày.

Cất bước chạy về phía em.

____

“…”: Trích từ sách xuất bản

* Ảnh bìa sách xuất bản

BÌNH LUẬN