
Tác giả:
Tước Đăng Ca
Reviewer:
AI_Dã Quỳ
Designer:
AI_Tịch Lam
Độ dài: 61
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 149
Hoàng oanh được đậu trên cành, được sải cánh tung bay nên mới cất tiếng hót.
Oanh Ca đã nghĩ như vậy.
Nhưng những gì nàng có thể làm là ngắm nhìn các cô nương mười lăm mười sáu tuổi khác xúng xính đi dạo trên phố, còn mình thì đầu tắt mặt tối hầu hạ mẹ chồng cả ngày.
Năm nay Oanh Ca vừa ngưỡng tuổi trăng tròn, nhưng nàng đã là một thiếu phụ góa chồng. Chỉ vì có thể chôn cất mẹ cho tử tế, mà nàng đã đồng ý ôm bài vị phu quân gả vào Trọng gia.
Mẹ chồng Lưu thị của nàng là một phụ nhân vừa ngang ngược vừa chua ngoa. Bà ta không muốn để con trai duy nhất c hết cô đơn nên mới cưới một tiểu cô nương ngoài đường về làm vợ cho con. Sau khi Oanh Ca gả vào, bà ta lại càng ra sức chèn ép bới móc nàng, bắt nàng phải cơm bưng nước rót, giặt giũ đi chợ mỗi ngày, hầu như chưa có lúc nào được nghỉ ngơi.
Oanh Ca vốn hiền lành, chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng. Dù sao nàng cũng đã bán mình cho Lưu thị, về tình về lý thì phải hầu hạ mẹ chồng. Nhưng mà, nàng phải sống như thế này cả đời sao?
Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn, cho đến khi dòng chính Trọng gia ở Kinh thành ngỏ ý muốn đón Lưu thị và nàng dâu lên kinh để chăm sóc. Lưu thị phấn khởi tột cùng, vội vàng khăn gói đi ngay.
Chưa hết, lúc dọn vào Trọng phủ sống, bà ta lại nảy ra một chủ ý có thể gọi là kinh hãi thế tục. Vì con trai bà ta c hết khi chưa có con nối dõi, cho nên Lưu thị muốn Oanh Ca có thể lưu lại hậu duệ cho phu quân quá cố. Bằng cách nào ư? Dùng cái c hết để ép buộc nàng phải chung phòng với Trọng gia Đại thiếu gia chứ còn sao nữa.
Nhưng điều kiện thứ hai mà Lưu thị đưa ra mới là thứ đã khiến Oanh Ca gật đầu đồng ý. Bà ta nói chỉ cần nàng thuận lợi sinh đứa bé ra, thì sau này nàng có thể được tự do.
Vì tự do, Oanh Ca chỉ có thể nhẫn nhục đến tìm Trọng Lang. Nàng muốn thuyết phục hắn đồng ý, nhưng trên khuôn mặt của nàng chẳng có gì gọi là tự nguyện cả. Trọng Lang không có sở thích ép buộc người khác, chỉ im lặng mở ra một con đường khác cho nàng.
Hắn nói, triều đình có luật, quy định phụ nhân sau khi mất chồng thì để tang ba năm, còn nếu có con thì phải thủ tiết cả đời. Nói cách khác, Lưu thị đã lợi dụng sự thiếu hiểu biết của nàng mà lừa nàng một vố. Không đời nào bà ta sẽ để cho đứa con dâu chẳng khác gì nha hoàn rời đi và đứa con chính là một lý do hoàn hảo để trói buộc nàng cả đời.
Trọng Lang còn nói, hắn có thể giúp nàng thoát khỏi bà ta, nếu như nàng đồng ý. Tuy Oanh Ca vẫn còn bán tín bán nghi nhưng cũng gật đầu.
Nàng muốn tự do, nàng khao khát được tự do. Nàng muốn sống cuộc đời của mình như bao người khác, chứ không phải cứ mãi vùi chôn ở nơi hậu trạch như thế.
Từ trước đến nay, Oanh Ca chưa bao giờ được quyền tự lựa chọn cho mình. Mẹ mất, nàng buộc phải bán thân để lo liệu hậu sự. Lưu thị ép buộc, nàng cũng không còn cách nào khác mà phải tuân theo, nếu không lại mang tiếng thất đức.
Chỉ có Trọng Lang, đem toàn quyền quyết định đặt vào trong tay nàng. Hắn nói hắn sẽ cho nàng bậc thang để leo lên, sẽ kéo nàng ra khỏi hố sâu, đồng thời cũng sẵn sàng giúp nàng mở cửa lồng để nàng được tự do. Hắn nói và hắn đã làm được.
Không chỉ lo lót thân phận cho Oanh Ca, Trọng Lang còn dành riêng một nơi để nàng có thể nghỉ tạm, chờ khi kiếm được tiền rồi hẵng chuyển đi. Oanh Ca tình cờ kết giao được với quý nhân, đủ điều kiện để mở một cửa hàng bán hoa cỏ, rồi sau cùng là nhận lại phụ thân, nhận lại gia đình.
Nhìn lại mới thấy, dường như chuỗi ngày may mắn đó, tất cả đều xuất phát từ khi nàng gặp được Trọng Lang. Chẳng biết là vì xót thương cho nàng hay là vì điều gì khác, nhưng để đến được ngày hôm nay, Oanh Ca phải cảm ơn hắn rất rất nhiều.
Nàng thân mật gọi hắn một tiếng “huynh trưởng” như lúc trước vẫn còn ở Trọng phủ, sau này giải trừ mối quan hệ thân tộc rồi vẫn cứ quen miệng như thế, đủ để thấy nàng tin tưởng và biết ơn hắn nhiều đến mức nào.
Sau khi tân đế đăng cơ, Trọng Lang được đề bạt lên Kinh Triệu Doãn, còn được công chúa trong cung để mắt đến. Khoảng cách giữa hai người lúc gần lúc xa, tuy vậy, chỉ có mỗi cái ngượng ngùng vui sướng mỗi khi nhìn thấy nhau là vẫn chưa bao giờ thay đổi.
Khi Kinh Triệu Doãn nhận lệnh truy bắt h ung t hủ, vì lo lắng cho hắn, Oanh Ca đã cứng đầu muốn đến tận nơi, chỉ để nhìn hắn một cái rồi quay về. Khi Oanh Ca bị h ung t hủ bắt đi, Trọng Lang mới biết, thì ra sợ hãi lại có tư vị như vậy.
Ngay từ ban đầu, Trọng Lang biết mình đã dành cho vị đệ muội này một sự thương cảm sâu sắc, xót cho số phận của nàng, thấy nàng bị Lưu thị chèn ép thì không đành lòng nên mới giúp đỡ. Hắn cứ nghĩ như vậy là xong, ai ngờ được duyên phận giữa họ lại sâu hơn hắn tưởng rất nhiều.
Trọng Lang phát hiện rằng sau khi dọn ra ngoài, dường như Oanh Ca đã trở nên cởi mở phóng khoáng, cũng nói nhiều hơn hẳn lúc trước. Giống như một đóa hoa cất giấu trong nhà quá lâu, nay được đón nắng và tắm mưa nên bỗng chốc bung nở rực rỡ, tràn trề sức sống mãnh liệt.
Nàng rất xinh đẹp, dáng vẻ hồ hởi lúc được chăm sóc hoa lá của nàng càng khiến Trọng Lang nhớ mãi không quên. Lẽ ra hắn nên sớm biết mới phải, rằng lúc đó Oanh Ca cũng chỉ vừa độ mười bảy, là thời điểm tươi đẹp nhất của thiếu nữ.
Nàng tìm lại được gia đình, Trọng Lang thấy vui cho nàng. Nàng được người người yêu thương kính nể, hắn cũng thấy hạnh phúc thay nàng. Chim oanh phải được đậu trên cành, phải được tung cánh bay cao thì mới cất tiếng hót. May thay, hắn chính là người đã đưa chú chim thoát khỏi lồng giam, để rồi sau này, chú chim lại ngậm một nhành hoa quay về với hắn.
Một đạo chiếu chỉ, lưỡng tình tương duyệt. Tam thư lục lễ, mười dặm hồng trang. Rước nàng vào cửa, thú làm thê tử, nguyện trăm năm bầu bạn bên nhau, mãi mãi chẳng rời.
“Ánh mắt của người lấp trọn dòng thời gian
Đời này tựa mộng, khiến ta nguyện đếm từng ngày từng tháng
Cùng người cất bút về sự thăng trầm
Ảnh bóng lướt qua giữa núi non mây tía
Phục bút của người trải qua hàng ngàn năm
Đời người chẳng qua chỉ phảng phất ba vạn ngày
Nhân gian đằng đẵng, lưu luyến lại bịn rịn.” *
____
*: Trích bản dịch lời bài hát Phù quang do Châu Thâm thể hiện
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: ZZ
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved