logo
REVIEW>> GỬI THIÊN SỨ BÉ NHỎ
g-i-thien-su-be-nh
Tìm truyện

GỬI THIÊN SỨ BÉ NHỎ

Reviewer:

AI_Anh Đào

Độ dài: 59

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 70

Bạn có tin rằng sẽ có một ngày, bản thân sẽ gặp được một người nguyện ý yêu mình bằng một tình yêu thuần khiết nhất, một lòng một dạ chung thuỷ dù bao nhiêu năm trôi qua vẫn không thay lòng?

Có lẽ đối với Yến Đường của trước kia, cô sẽ cho rằng đó là một điều quá đỗi xa vời, một giấc mơ đẹp nhưng không dành cho cô.

Không biết bắt đầu từ khi nào, Yến Đường đã có một định nghĩa rõ ràng, rằng những từ "ưu tú", "thắng lợi", "xuất chúng" không liên quan gì đến cô, cả "may mắn" cũng vậy.

Nếu cô đủ may mắn, sẽ không phải cố gắng hết sức mà vẫn sống một cuộc đời lộn xộn như bây giờ: từng thích một người chẳng để ý đến cô, dù học hành chăm chỉ vẫn không thể đạt được điểm số như mong muốn, đi thực tập vất vả nhưng đến lúc xét duyệt chính thức thì bộ phận lại giải tán.

Có lẽ cô nên an phận, nghe theo những gì người lớn sắp đặt an bài cho mình.

Thế nhưng, cuộc sống đôi khi luôn có những điều bất ngờ. Yến Đường không ngờ rằng, việc làm thêm ở siêu thị lại đưa đường dẫn lối, khiến cô gặp được một “thiên sứ bé nhỏ”.

Chàng trai ấy - Tống Úc, chẳng những làm rung động trái tim Yến Đường, mà còn lặng lẽ thay đổi cuộc đời của cô.

Sau khi quyết định nghỉ việc ở siêu thị, tìm kiếm một công việc mới phù hợp với bản thân mình hơn, Yến Đường sau một thời gian đắn đo đã quyết định thử sức với công việc “gõ đầu trẻ” kiêm phiên dịch cho con trai cưng của một vị phu nhân giàu có.

Chỉ là không ngờ tới, học trò của cô lại là anh chàng con lai đẹp trai mà cô thường hay gặp ở siêu thị.

Đúng là trái đất thật tròn.

Nhưng cô thật sự rất cần công việc này, mức lương nhận được cũng quá mức hấp dẫn. May mắn làm sao cuối cùng cô cũng được thông qua, để cùng đồng hành với Tống Úc trên chặng đường học tập lẫn công việc.

Lần đầu khi tiếp xúc với Tống Úc, Yến Đường cứ tưởng anh là một tay chơi, nhưng khi đồng hành cùng anh trong cuộc sống, cô mới hay chàng trai 18 tuổi này có tính cách đơn thuần, chỉ là nói chuyện hơi thẳng thừng chút thôi.

Dáng vẻ lúc Tống Úc huấn luyện và lúc bình thường thật sự là như hai người khác nhau, lúc bình thường có chút đáng yêu nhưng khi vào trạng thái công việc lại trông khá có sát khí và sự cạnh tranh hiếu thắng.

Có thể hiểu, anh luôn khao khát mình là người chiến thắng, đã muốn cái gì thì phải cố gắng đánh bại đối phương, giành lấy cho bằng được.

Yến Đường luôn cho rằng một Tống Úc đơn thuần chẳng bao giờ quan tâm đến chuyện tình yêu, song dường như cô bắt được một vài tín hiệu mập mờ nào đó, khoảng cách của họ đã trở nên quá gần chỉ trong một thời gian ngắn ngủi.

Cho dù Tống Úc 18 tuổi đơn giản, nhiệt tình lại khiến người ta yêu thích, nhưng Yến Đường 21 tuổi nên hiểu rõ giới hạn ở đâu, đặc biệt là với vai trò là giáo viên tiếng Trung của anh.

Thế nhưng, rõ ràng là đã cố gắng tạo khoảng cách, nhưng ông trời dường như cố tình tạo ra một vài ngọn gió để hai người xích lại gần nhau vậy.

Cuộc sống nhạt nhẽo vô vị của Yến Đường, chỉ vì chàng trai cô thích năm xưa đột nhiên quay xe tán tỉnh lấy lòng cô, lại bởi một câu nói của “thiên sứ bé nhỏ” mà chợt mất cảnh giác, rơi vào cái bẫy ngọt ngào của anh.

Anh nói: "Tôi nói, không phải em cảm thấy mình đã lỡ mất thời gian, chẳng còn lại gì sao? Hôn tôi thử xem."

Và thế là cô hôn anh thật.

Song nụ hôn đó qua đi, anh vẫn là cậu học trò nhỏ bình thường của cô, tưởng như nụ hôn đó chưa hề tồn tại. Cứ ngỡ nụ hôn ấy chỉ là phút bồng bột, hóa ra, đó mới là điểm bắt đầu cho chuỗi dây dưa không dứt giữa hai tâm hồn tưởng như không thể chạm tới nhau.

Yến Đường tự hỏi, vì sao một người như Tống Úc, xung quanh chẳng thiếu người yêu mến, lại cố tình tiếp cận, lấy lòng cô? Một người vừa tuấn tú, vừa giỏi giang như anh, làm sao lại chọn cô - một cô gái hết sức bình thường?

Nhưng dù sao đi nữa, anh và cô là người của hai thế giới khác nhau, cho dù có bắt đầu cũng sẽ đến lúc phải dừng lại.

Giống như chị họ nói, cô không thể coi là thật, cũng không thể nghiêm túc. Vừa giàu vừa giỏi như anh sẽ có một ngày nhận ra cô không xuất sắc như anh tưởng, sẽ đi tìm một nửa kia hoàn hảo phù hợp với mình mà thôi.

Chính vì lẽ đó, nên khi thật sự bắt đầu mối quan hệ với Tống Úc, cô luôn tìm cho mình đường lui. Cô thích anh là thật, muốn gần gũi với anh cũng là thật. Nhưng cô quá nhút nhát để tin rằng tình yêu này có thể kéo dài mãi mãi. Cô lo sợ ngày nào đó anh sẽ chợt nhận ra rằng cô không đủ tốt như anh tưởng, rồi rời bỏ cô để tìm đến một người xứng đáng hơn.

Cô vẫn đồng hành cùng anh đến những nơi thi đấu, cùng anh ngắm phong cảnh đó đây, nhưng sau khi hoàn thành thủ tục tốt nghiệp cô sẽ rời đi, không thể ở lại bên anh nữa.

Thậm chí dù có hướng đi mới ngoài việc nghe theo lời của ba mẹ làm một công chức an nhàn, dù trái tim không nỡ, dù Tống Úc ra sức níu kéo, Yến Đường vẫn lựa chọn lý trí, quyết tâm ký hợp đồng với Quỹ rồi đi Moscow đào tạo chuyên sâu.

Mặc dù yêu Tống Úc, song cô hiểu rõ bản thân mình chưa đủ năng lực. Mà tình yêu tuổi trẻ có thể kéo dài được bao lâu, chính cô cũng không có câu trả lời.

Nói cô sợ hãi cũng được, nói cô thực tế cũng được, Yến Đường tình nguyện để đoạn tình cảm này dừng ở thời điểm đẹp nhất, chứ không hy vọng mình phải trơ mắt nhìn cả hai dần lạnh nhạt với nhau bởi vì khoảng cách.

"Nói cho cùng, em vẫn không tin anh."

Cô gái nhỏ của anh đúng là nhát gan thật. Nhưng nếu cô không dám tin, thì chính anh sẽ dùng thời gian và hành động để khiến cô tin

“Hình như trước đây anh thích em nhiều hơn em tưởng.”

“Đương nhiên rồi, nhưng trước kia em không tin anh mà.”

“Cho nên anh mới nói em là kẻ nhát gan.”

Có rất nhiều chuyện, chỉ khi quay đầu nhìn lại mới thấy được toàn cảnh.

Trước kia, Yến Đường có lẽ chỉ nhìn Tống Úc bằng ánh mắt ngưỡng mộ, thấy gia đình anh giàu có, bề ngoài xuất chúng, am hiểu lời ngon tiếng ngọt, trong khi cô chỉ là một người bình thường, thậm chí có lúc còn kém may mắn.

Vì bị những thứ hào nhoáng bên ngoài làm cho choáng ngợp nên cô cũng thu mình lại, không cố gắng hiểu rõ Tống Úc hơn.

Nhưng tình yêu thật sự, không chỉ là những lời đường mật. Tình yêu đó là sự kiên nhẫn, là chờ đợi, là lòng tin và hy vọng.

Nếu anh không kiên trì thêm mấy năm nay, có lẽ cô sẽ mãi không có cơ hội biết được rằng tình cảm mà cô tưởng là "thích nông cạn" lại có một mặt khác.

Phía sau ánh sáng rực rỡ ấy là một trái tim dịu dàng, luôn hướng về cô.

Và đó chính là tình yêu đích thực.

“Gửi thiên sứ bé nhỏ” không chỉ là một câu chuyện tình yêu tuổi trẻ đơn thuần, mà cũng là hành trình trưởng thành của một cô gái từng đánh mất niềm tin vào chính mình, để rồi nhờ một chàng trai kiên định mà học cách tin tưởng, yêu thương và sống cho chính bản thân.

Tình yêu không phải lúc nào cũng là chuyện của cảm xúc bồng bột. Yêu là học cách tin tưởng, là kiên nhẫn, là đi qua cả những lựa chọn và chia xa để rồi hiểu rằng: nếu trong tim còn có tình người ta sẽ lại tìm về bên nhau, cùng nhau đi đến nơi tận cùng của hạnh phúc.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Mận Hồng Đào - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN