logo
REVIEW>> CHỈ CÓ ĐẠI TƯỚNG QUÂN CỦA TA
chi-co-dai-tuong-quan-cua-ta
Tìm truyện

CHỈ CÓ ĐẠI TƯỚNG QUÂN CỦA TA

Tác giả:

Đinh Đinh Đông

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 122

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 64

Giới thiệu:

Cô gái nhỏ bình thường Hồ Thanh Ngải.

Và vị Đại tướng quân oai phong một cõi Túc Phong.

Gặp gỡ, yêu nhau, thành thân, thấu hiểu, sinh con dưỡng cái.

Là câu chuyện nắm tay nhau sống một đời tự tại, hạnh phúc…

***

Cô gái nhỏ Hồ Thanh Ngải lớn lên trong một gia đình không mấy hạnh phúc.

Cô có một người bố n ghiện r ượu, suốt ngày đều trong trạng thái say bí tỉ, chẳng được mấy khi tỉnh táo. Mà, dù ông ta có tỉnh táo hay say đến chẳng biết trời trăng mây gió, mỗi lần nhìn thấy Thanh Ngải, ông ta đều sẽ tóm cô lại, đ ánh đ ập cô, đ ánh đến khi nào mệt mỏi mới chịu ngừng tay. Từ khi có trí nhớ đến nay, chưa từng có một ngày nào mà Thanh Ngải không bị đ ánh, lúc nào trên người cô bé cũng có vết thương, cả lớn cả nhỏ.

Cô có một người mẹ n ghiện c ờ b ạc, lúc nào cũng thiên vị em trai. Mỗi khi phải hứng chịu từng trận đòn vô cớ từ bố, có mẹ ở đó, cô bé Thanh Ngải sẽ luôn vô thức nhìn về phía mẹ, mong sao mẹ có thể đứng ra ngăn cản bố một lần vì cô. Nhưng hiển nhiên là mẹ chưa từng bận tâm đến ánh mắt cầu cứu của cô, vì trong lòng bà, cô còn chẳng quan trọng bằng một chiếc móng chân của em trai.

Sống trong một gia đình như thế, sống trong chuỗi ngày phủ đầy tăm tối và b ạo l ực như thế, Thanh Ngải đã sớm quen với việc chịu đựng, không kêu đau, không rên la. Vì cô biết, ngoài chịu đựng ra, cô chẳng thể làm gì khác, vì chẳng có ai quan tâm đến nỗi đau kia của cô, hoặc nói đúng hơn phải là, chẳng có ai trên đời này quan tâm đến cô bé Thanh Ngải này cả…

Thanh Ngải cứ sống một cách mơ hồ như thế, cho đến một ngày kia, có cơn mưa bất chợt kéo đến, lại có tia sấm dữ dằn giáng thẳng xuống chỗ cô bé Thanh Ngải đang thu dọn quần áo.

Trước lúc mất đi ý thức, Thanh Ngải nghĩ, hoá ra cuộc đời mình sẽ kết thúc thế này.

Cô chẳng có gì để luyến tiếc, càng chẳng có gì để tiếc nuối, vì cuộc đời cô vốn đã là con số không tròn trĩnh, kết thúc hôm nay hay kết thúc vào một hôm nào khác…

Cũng chẳng khác gì nhau.

Ai bị sấm sét đánh trúng mà chẳng cho rằng “mình c hết là cái chắc rồi”? Thanh Ngải cũng cho rằng là như vậy, thậm chí nàng đã sẵn sàng đối mặt với cái c hết, chẳng lưu luyến hay tiếc nuối gì thế gian này.

Vậy mà, trời cao lại như xót thương số phận hèn mọn của cô, cho cô một cơ hội “được sống”, ở một kiếp người mới.

Chỉ là, “kiếp người mới” này lại mở đầu bằng cảnh nàng xuyên về thời cổ đại, xuyên thành thanh đoản kiếm luôn được một vị tướng quân nào đó giắt bên hông.

Thanh Ngải đoán, thanh đoản kiếm này, cũng chính là “nàng” bây giờ, rất quan trọng, rất “có giá” với vị tướng quân này.

Vì nàng thấy hắn đi đâu cũng sẽ mang theo “nàng”, dù không dùng tới “nàng”, chỉ là, cứ hễ rảnh tay hay cảm xúc không tốt, người này sẽ lại có thói quen bóp chặt lấy thân kiếm, khiến cho Thanh Ngải đang trong thân xác kiếm cũng thấy đau theo.

Không chỉ vậy, cái câu “đi đâu cũng mang “nàng” theo” kia không phải là nói quá, vì sự thật đưng là hắn mang theo “nàng” đi khắp mọi nơi, bao gồm cả lúc hắn nghị sự, lúc hắn đi ngủ, và cả lúc hắn đi tắm…

Bao nhiêu năm làm thiếu nữ nhà lành của Thanh Ngải cứ thế mà chấm dứt tại một nơi xa lạ, tại một thời đại xa lạ, trong bồn tắm của một vị tướng quân xa lạ…

Nhưng, cũng may mà những ngày làm đoản kiếm giắt bên hông tướng quân cũng không quá dài, vì một ngày kia thức dậy, nàng phát hiện mình đã lại được làm người, không phải sống “kiếp làm kiếm” như mấy ngày qua nữa.

Lần này gặp lại, Thanh Ngải đã biết thân phận của vị tướng quân từng giắt “nàng” bên hông đi khắp nơi.

Người nọ là Đại tướng quân oai phong một cõi, Túc Phong.

Lúc làm thanh đoản kiếm bên cạnh hắn, Thanh Ngải quan sát hắn từ bên dưới, ở một cự ly rất gần. Tuy vẫn thấy được những mặt mà không ai biết về hắn thật đấy, nhưng đó lại chưa hẳn là toàn bộ con người Túc Phong.

Khi đó Thanh Ngải chẳng ưa hắn chút nào. Nàng cảm thấy người này thật kiêu ngạo, khó ưa, thậm chí còn rất hay đưa ra những quyết định võ đoán đến vô lý, nàng còn cảm thấy người này chỉ biết dùng cái uy mà trấn áp người khác.

Đến khi nàng quay trở lại nơi đây một lần nữa, với thân phận Hồ Thanh Ngải, nàng mới có thêm nhiều cơ hội quan sát hắn, từ một góc độ khác, từ một cự ly khác. Thế mà nàng lại thấy được nhiều thứ hơn về cái người tên Túc Phong này.

Dường như, vì đã ở bên cạnh người này đủ lâu, nàng mới đủ hiểu con người thật sự bên trong hắn.

Đúng là có đôi khi hắn sẽ giở tính trẻ con, còn không thích ăn đắng, chỉ thích ăn ngọt, nhưng chỉ cần động đến chính sự, hoặc liên quan đến đại quân, hắn sẽ là người thủ lĩnh đáng tin cậy nhất, sẽ suy xét kỹ lưỡng từng phương án một, rồi chọn ra một phương án có lợi nhất cho toàn quân.

Thanh Ngải không phải kiểu người chủ động, sôi nổi, nhưng nàng lại rất chịu khó học tập, lại rất thích quan sát người khác. Dưới sự quan sát đầy tinh tế của nàng, mỗi người nàng gặp, mỗi người nàng tiếp xúc, đều để lại cho nàng một bài học, hoặc một thứ cảm xúc nào đó thật sự khó quên.

Bao gồm cả Túc Phong cũng thế.

Trước đến nay chưa có ai đối xử tốt với Thanh Ngải, thậm chí chẳng có ai nguyện chia sẻ cho nàng chút hơi ấm. Nhưng từ khi gặp được hắn, hiểu lầm về con người hắn, cho đến khi thấu hiểu toàn bộ con người hắn, bận tâm về hắn, nàng lại nhận ra, nàng cũng có thể trở thành một “ngọn lửa”, nàng cũng có thể tự sưởi ấm cho chính mình chứ không cần phải chờ đợi từ người khác.

Và nàng cũng nhận ra, không biết bắt đầu từ khi nào, người này đã chiếm một vị trí quan trọng đến thế trong lòng nàng…

Có thể đó là khi nàng chợt nghĩ, hoá ra người này cũng sẽ có nỗi khổ khó nói, mà dù ngài có nỗi khổ gì khó nói đi chăng nữa, ta đều sẽ ủng hộ chàng, đứng về phía chàng.

Có thể đó là khi biết về hoàn cảnh của nàng, người nọ không hề lắc đầu chê nàng thật ngốc nghếch, mà chỉ nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, khẽ nói “Từ hôm nay, ta sẽ bù đắp gấp đôi cho nàng”, dùng sự dịu dàng ấy xoa dịu những thương tổn trong quá khứ của nàng.

Có thể đó là khi biết rằng, con đường phía trước sẽ chẳng mấy suôn sẻ, thậm chí còn có muôn trùng gian khó đang chờ, nhưng nàng vẫn muốn đáp lời hắn, nắm tay hắn đi về phía trước, nhất định phải thử một lần.

Không phải vì nàng không sợ hãi gì, càng không phải vì nàng không còn gì để mất, mà là vì hắn đã nói rằng hắn thích nàng.

Vì có câu nói ấy của hắn, vì có hắn ở đây, mọi thứ trên đời này đều trở nên đáng giá biết bao.

“Ta muốn ôm lấy Thanh Ngải.”

“Vừa rồi ta, ta chưa nói hết. Ta… ta cũng thích Đại tướng quân…”

Thật sự lúc mới đọc “Chỉ có Đại tướng quân của ta”, mình không thấy ấn tượng cho lắm, vì cảm thấy nhịp truyện ở phần đầu truyện hơi chậm quá. Nhưng càng đọc mới càng thấy cuốn.

Truyện viết về hành trình trưởng thành của cô gái nhỏ Thanh Ngải, từ khi chỉ là một thiếu nữ sống trong gia đình thiếu thốn tình thương, cho đến khi xuyên không về thời cổ đại, gặp gỡ Đại tướng quân uy phong Túc Phong, hiểu lầm chàng, thấu hiểu chàng, rồi phải lòng chàng.

Mỗi một hành trình Thanh Ngải đi qua, nàng lại trưởng thành thêm một chút, mạnh mẽ thêm một chút, cho đến khi hoàn toàn bỏ lại quá khứ tối tăm sau lưng, lột xác trở thành Thanh Ngải của ngày hôm nay.

Thêm một điều nữa khiến mình khá ấn tượng về cách tác giả xây dựng nhân vật và nội dung, đó là tác giả vẫn viết tiếp cuộc sống của Túc Phong và Thanh Ngải sau khi họ thành thân, chứ không chỉ dừng ở hai chữ “viên mãn” rồi thôi. Họ đến vì tình yêu, thành thân cũng vì tình yêu, nhưng muốn sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi thì không chỉ có tình yêu, mà còn cần phải có sự thấu hiểu.

Mà trong quá trình ấy, ắt sẽ không thể thiếu những lần hiểu lầm, tranh cãi, nhưng cách mà tác giả nhẹ nhàng gỡ rối mới khiến mình cảm thán. Sau mỗi một lần như thế, cả hai lại trưởng thành hơn, thấu hiểu và biết nghĩ cho đối phương hơn, và đây chính là cái hay mà tác giả đã làm được.

Đây là một bộ truyện rất đáng đọc, vì nó có sự đầu tư rất chỉn chu, từ nhân vật, tình tiết truyện cho đến những chi tiết rất nhỏ. Mình nghĩ nếu bạn thích một bộ truyện vừa êm đềm nhẹ nhàng, vừa điểm xuyết thêm chút “gia vị” cuộc sống, có thể giúp chúng mình thư giãn, mà cũng có thể “cuốn” mình vào đó, thì có thể đọc thử bộ truyện này nha.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Xoài – Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN