logo
REVIEW>> BUÔNG NHÂN VẬT PHẢN DIỆN KIA RA ĐỂ CHO TÔI TỚI
buong-nhan-vat-phan-dien-kia-ra-de-cho-toi-toi
Tìm truyện

BUÔNG NHÂN VẬT PHẢN DIỆN KIA RA ĐỂ CHO TÔI TỚI

Tác giả:

Cung Tâm Văn

Độ dài: 86

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 31

Giới thiệu:

Người ta đồn rằng m áu của Diệp Bùi Thiên có tác dụng kỳ diệu có thể tái sinh xác thịt, những kẻ được xưng là cao thủ loài người giương cao lá cờ chính nghĩa xô đẩy tìm đến như thiêu thân, chỉ vì muốn thực hiện mục đích xấu xa không thể để người khác biết của mình.

Dùng cát vàng nghiền nát hết thảy đám người mơ ước viển vông này, Diệp Bùi Thiên ngâm cơ thể rách nát của mình trong vũng m áu.

Một cô gái xuất hiện ở bên cạnh chiến trường lặng lẽ đi đến gần anh.

Diệp Bùi Thiên vốn cử động khẽ một chút cũng khó khăn nhưng anh vẫn nhếch khóe miệng tạo thành một nụ cười trào phúng, ngay cả một thánh đồ thấp kém cũng dám nhân cơ hội đến lấy m áu của mình… Anh nhắm mắt lại, không có hứng thú.

Nhưng mà, cô gái này lại cúi người khoác chiếc áo khoác vẫn còn vương nhiệt độ cơ thể lên người anh.

Diệp Bùi Thiên: ???

Thời điểm Sở Thiên Tầm cận kề cái c hết, cô nhìn thấy cuộc đời của một người ở vũ trụ song song.

Tại thế giới kia, đại ma vương khiến cả thế giới sởn tóc gáy không những không trở nên khủng bố mà trái lại còn thẹn thùng cười với mình.

Vì nụ cười kia, cô giẫm lên núi thây biển m áu, cẩn thận tới gần vị đại ma vương tàn bạo khát m áu này.

Chợt nghe thấy người kia nói: Cô đi đi, còn tiến gần tôi thêm bước nữa, tôi sẽ làm cho cô c hết không toàn thây.

Khi cô thật sự xoay người thì lại bị người túm lấy góc éo kéo lại.

Chẳng sợ cả thế giới đều phỉ nhổ anh, em cũng sẽ nắm tay anh.

Nếu tất cả mọi người sợ hãi anh, vậy để em đến yêu anh.

***

Một cánh bướm vỗ ở Brazil có thể tạo ra một cơn bão ở Texas, đó là hiệu ứng cánh bướm và cũng là cách mà câu chuyện này bắt đầu.

Sở Thiên Tầm không thể biết rằng, nếu không có giấc mơ về một thế giới song song đó, liệu ngày ấy cô có đủ can đảm để tiếp xúc với Diệp Bùi Thiên hay không? Nhưng thật ra đây chỉ là một câu hỏi vô nghĩa, vì cuộc sống chỉ diễn ra một lần và những chuyện đã xảy tới thì chẳng có “nếu như”.

Sở Thiên Tầm đã trải qua một giấc mơ tưởng như dài cả một đời người, nơi đó có những con người vô cùng chân thật, tất cả mọi thứ đều “thật” tới mức tưởng như sờ được chạm thấy. Cho đến khi cô mở mắt ra trong căn phòng nhỏ bừa bộn của mình, lúc đó Sở Thiên Tầm mới biết hóa ra hết thảy chỉ là cơn mơ.

Giấc mơ này đến với Sở Thiên Tầm rất đột ngột, không chỉ thế, nó còn đem tới rất nhiều ảnh hưởng cho cô. Ví dụ như Cao Yến trong giấc mơ của cô là một người vừa dịu dàng vừa biết quan tâm, là người bạn thân thiết nhất của Sở Thiên Tầm.

Thế là, tuy Cao Yến ở ngoài đời vốn rất lạnh lùng cô độc nhưng khi cô ấy bị thương, bản năng của Sở Thiên Tầm vẫn khiến cô làm hết tất cả để cứu cô ấy.

Thế giới mà Sở Thiên Tầm đang sống là một “thời đại phế thổ”, là kết quả sau khi “thời đại hoàng kim” của con người bị tàn phá bởi m a vật. Con người trong thời đại phế thổ đã trở nên vô cùng khác biệt so với ngày trước, họ mạnh bạo hơn, tùy hứng hơn, thượng tôn sức mạnh, đồng thời bị biến đổi rất lớn. Ở nơi này, có những người dần thức tỉnh một số năng lực đặc biệt, có khả năng chiến đầu với m a vật và được gọi là Thánh đồ.

Đương nhiên, Thánh đồ cũng có người mạnh người yếu, kẻ mạnh được cung phụng còn kẻ yếu thì luồn cúi qua ngày. Và Sở Thiên Tầm lúc này chỉ là một Thánh đồ cấp bốn bình thường tại Xuân thành.

Trừ trường hợp bất khả kháng, những người chỉ có năng lực tầm trung rất ít khi chủ động khiêu khích những kẻ mạnh, vì đó là hành động rước họa vào thân hết sức ngu ngốc. Càng đối mặt với người trên đỉnh cao thì họ càng phải biết cách xa một chút, còn nếu là một kẻ chỉ cần vẩy ngón tay đã g iết c hết được mình thì nhất định phải chạy thật nhanh.

Nhưng Sở Thiên Tầm lại chủ động tìm tới cái người “chỉ cần vẩy ngón tay đã g iết c hết được mình” đó – Nhân m a Diệp Bùi Thiên.

Diệp Bùi Thiên bị gọi là Nhân m a một phần vì anh có năng lực bất tử, còn m áu thịt anh lại có khả năng giúp hồi phục vết thương nhưng thật ra nguyên nhân chủ yếu khiến anh phải gánh thứ danh tiếng bị xua đuổi đó là do anh quá mạnh, mạnh đến mức chẳng ai đếm nổi số người đã c hết trên tay anh là bao nhiêu.

Chỉ vì muốn chữa thương cho Cao Yến, Sở Thiên Tầm đã cắn răng tiếp cận Nhân m a đáng sợ đó. Thời điểm tìm được anh, Diệp Bùi Thiên vừa trải qua trận chiến khốc liệt suốt mấy ngày với những kẻ tới vây bắt anh, anh kiệt sức nằm trong vũng m áu, thân xác tàn tạ, vết thương chồng chất mà không một ai quan tâm kể cả bản thân anh.

Chứng kiến cảnh đó, Sở Thiên Tầm chợt nhớ tới hình ảnh Diệp Bùi Thiên trong giấc mơ của mình, một người mạnh mẽ nhưng lại dịu dàng lương thiện, động một cái đã có thể đỏ mặt ngay. Hai hình ảnh trong mơ và đời thực quá trái ngược nhau khiến Sở Thiên Tầm hụt hẫng, tự nhủ nên tránh xa Diệp Bùi Thiên, nhưng rồi cô vẫn không nhẫn tâm nhìn anh cô đơn ôm vết thương nằm giữa sa mạc, không nỡ bỏ rơi chàng trai dịu dàng trong giấc mơ đó.

Sở Thiên Tầm không hề biết rằng, hành động giúp đỡ mà cô chỉ coi như một điều nhỏ nhặt giữa sa mạc cát vàng ươm ấy đã trở thành sự cứu rỗi lớn lao nhường nào với Diệp Bùi Thiên.

Ngay cả trước khi m a vật buông xuống, Diệp Bùi Thiên vốn đã chẳng phải một đứa trẻ được yêu thương, nhưng sau khi tận thế tới, anh trở thành người bất tử, điều đó càng khiến cuộc đời anh trở nên bi thảm hơn. Anh bị một tổ chức tên Thần Ái giam giữ để làm nghiên cứu thí nghiệm, bọn họ m ổ x ẻ anh, rút m áu anh, mặc kệ mọi nỗi đau mà anh phải chịu đựng.

Cho tới ngày anh phá tan căn cứ của bọn họ ở thành phố Nga rồi thoát ra ngoài, đó chính là những ngày đen tối nhất trong cuộc đời anh. Nhưng khi thoát ra rồi, dường như mọi thứ cũng chẳng tốt đẹp mấy. Người ta thèm thuồng m áu thịt bất tử của anh, rồi lại sợ hãi sức mạnh của anh, gán cho anh một cái danh Nhân m a sau đó thi nhau đuổi g iết.

Vì vậy Diệp Bùi Thiên luôn cô đơn một mình, sống trong lâu đài cát nguy nga nơi sa mạc vắng vẻ. Có lúc Diệp Bùi Thiên còn tưởng như mình đã không thể nhớ nổi cảm giác được ai đó che chở nữa, nhưng chính lúc đó Sở Thiên Tầm lại xuất hiện. Cô đưa anh đi, chữa thương cho anh, sợ anh bị đau, dành đồ ăn ngon cho anh còn mình thì ngồi ngoài cửa ăn chiếc bánh đen cứng ngắc.

Khoảng thời gian đó rất ngắn ngủi, có điều nó đã khiến Diệp Bùi Thiên không thể quên được Sở Thiên Tầm. Anh đã rất nhiều lần đứng từ dưới nhìn lên trên nhà cô, nơi có mấy chậu rau được trồng ngoài ban công, thầm ao ước được bước vào thế giới của cô. Anh cứ nghĩ điều đó sẽ không bao giờ thành sự thật, nhưng Sở Thiên Tầm lại chính tay trao cho anh cơ hội đó.

Đương nhiên cơ hội đó phải được dành cho anh, vì anh cũng là người nuông chiều và yêu thương Diệp Bùi Thiên nhất trên đời này. Anh giống như một cái bánh mềm mặc cô muốn nắn bóp thế nào cũng được, thử hỏi như vậy sao Sở Thiên Tầm có thể không gục ngã vì anh?

Nhân m a mà mọi người xua đuổi đó, chỉ mình cô mới biết, anh là người dịu dàng nhất trên đời này, không chỉ dịu dàng mà còn ngây ngô, dễ thẹn thùng, nấu ăn siêu ngon. Dù anh đã trải qua những ngày tháng tồi tệ hơn bất cứ ai khác, nhưng bản tính lương thiện của anh vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Một chàng trai tốt đẹp như thế, bất cứ ai tiếp xúc với anh rồi đều sẽ nhận ra, đều sẽ biết anh xứng đáng được đối xử nhẹ nhàng hơn thế rất nhiều. Mà cô lại may mắn được một người như vậy yêu thương, vậy thì còn gì mãn nguyện hơn cơ chứ?

Sở Thiên Tầm đã từng được chứng kiến một bản thân mạnh mẽ đứng trên đỉnh cao trong mơ, thế nên ở ngoài đời thực cô cũng luôn nỗ lực hết mình để vươn lên, để mạnh hơn nữa. Những nỗ lực đó không chỉ vì một cuộc sống có thể đi theo tâm ý của mình, mà cô còn muốn cùng Diệp Bùi Thiên sánh vai bước tới tương lai, bảo vệ những người mình yêu quý, khiến những kẻ tàn ác phải trả cái giá xứng đáng cho những gì bọn họ đã làm.

“Một năm trước, cô vẫn còn là người sống qua ngày một cách mơ hồ, mỗi ngày chỉ mong có một bữa ăn no, thậm chí không dám nghĩ đến việc đột phá cấp bốn. Chỉ biết hy vọng những cao thủ khác có thể bảo vệ thành trì, bảo vệ vận mệnh cho cô.

Nhưng hiện giờ, cô đã đạt cấp tám, trở thành một trong những cao thủ hàng đầu của loài người. Cô biết rõ con đường mình muốn đi, và có người cô muốn bảo vệ.

Suốt một năm qua, cô dốc toàn lực, bất chấp tất cả để thăng cấp. Khi đối mặt với m a vật hung á c, cô cũng từng sợ hãi; khi thương tích đầy mình đứng dậy không nổi, cũng từng đau đớn cùng cực. Khi đánh sâu vào cấp cao hơn, chờ đợi phán quyết sinh tử, cô từng run rẩy bất an.

May mắn thay, cô đã gặp được người này, người sẵn sàng cùng cô nương tựa, cùng cô vượt qua, nắm tay cô đi đến cuối con đường.”

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Qing Yun

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN